Lúc Lộ Minh đi tới, vừa liếc mắt một cái Lý Du Anh đã rồi đi rồi, quay đầu lại, hai tay bắt chéo sau lưng, cười nhẹ với Anh Túc một tiếng, dáng vẻ nhàn nhã dạo chơi nói: “Tiểu thư Anh Túc, gần đây vẫn khỏe chứ?”
Anh Túc nhìn mấy vệ sĩ khôi ngô cao lớn phía sau anh ta, giọng ấm áp nhỏ nhẹ nói: “Đường tổng đem nhiều người tới đây như vậy là muốn làm gì, bắt cóc sao?”
“Tiểu thư Anh Túc nghĩ nhiều rồi, gần đây Thôi gia lâm vào đường cùng, chơi kiểu được ăn cả ngã về không để có manh mối, tôi đến đây chỉ là để đề phòng ngộ nhỡ xảy ra chuyện gì thôi.” Thấy Anh Túc đối với giải thích của mình chỉ xì mũi coi thường, Lộ Minh cũng không để ý, nhìn hướng Lý Du Anh vừa rời đi, bĩu môi cười hỏi: “Hình như tiểu thư Anh Túc…… có quan hệ rất tốt với Lý Du Anh?”
Anh Túc nâng mí mắt, con ngươi lạnh nhạt, không sóng không gió hỏi ngược lại: “Tôi không thể có bạn bè sao?”
Những năm sống ở Sở gia, Lộ Minh sớm đã đoán được tính cách của cô gái trước mắt này. Loại vấn đề này bị Anh Túc hỏi đến, cơ bản chỉ là ý bới móc, cho dù Lộ Minh nói có thể hay không thể thì hậu quả cũng đều chả tốt đẹp gì. Lộ Minh thấy bản thân đã quá xen vào chuyện của người khác, lập tức khoát tay, không trả lời cô, đưa tay ra phía trước, trong lòng bàn tay có một cuốn sổ A4: “Thiếu gia bảo tôi đưa cho cô cái này.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-sat/2463429/chuong-14-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.