Anh Túc từ đầu đến cuối không có ngẩng đầu. Cuối cùng cô nhìn thấy hai tay anh hợp lại, “Pằng” một tiếng, sách đóng buộc chỉ lần nữa bị ném lên bàn, giọng Sở Hành nhàn nhạt vang lên, lộ ra tất cả đều ý tứ kết thúc: “Ngày mai tôi cho người đưa em đi nhà họ Thôi.”
Anh Túc dừng lại một lát, đáp một tiếng “Vâng“.
Trong âm thanh của cô nghe không ra tình cảm gì, lại thủy chung nắm tay cúi đầu không nhìn ra nét mặt gì. Sở Hành đợi trong chốc lát, hỏi “Em còn có gì muốn nói không?”
Anh Túc rốt cuộc ngẩng đầu lên: “Ngài quyết định như vậy, là có ý tứ trừng phạt tôi sự kiện Tào Đông Dương kia?”
Sở Hành nhìn qua một cái, hỏi ngược lại: “Em hỏi tôi lời này, là cảm thấy tôi phạt quá nặng?”
Cô lại lần nữa cúi đầu: “Anh Túc không dám.”
Trong giọng nói và động tác của cô cũng lộ ra cẩn thận cùng kính cẩn, Sở Hành mặc dù biết rõ cô nhất định vừa nghĩ một đằng nói một nẻo, rốt cuộc cũng không chỉ ra cô đến tột cùng còn có cái gì sai lầm. Anh nhìn chòng chọc cô thật lâu, Anh Túc luôn duy trì tư thế hai tay đặt ở trên đầu gối, không nhúc nhích ngồi ở đàng kia. Qua mấy phút, rốt cuộc Sở Hành thu hồi ánh mắt, tiện tay cầm lấy tài liệu bên cạnh, vừa nói: “Nơi này không còn việc của em.”
“Vậy Anh Túc cáo lui trước.”
Anh Túc ra khỏi thư phòng, vừa đi chưa được mấy bước, liền nghe được phía sau một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-sat/2463395/chuong-6-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.