Tô Lăng một đường chạy đi ra, căn bản không nghĩ đến ở cửa còn có một Quách Minh Nham tha thiết mong chờ.
Quách Minh Nham ở cửa vò đầu bứt tóc, nhưng Tần Kiêu để cho người ta đem cửa vào đóng, hắn ngay cả âm thanh bên trong đều không nghe thấy. Hắn gấp đến độ muốn cào tường, mẹ nó a, Kiêu ca sẽ không muốn đánh cô ấy đi?
Một khuôn mặt đẹp như vậy, hủy hoại làm sao bây giờ?
Tô Lăng hoang mang rối loạn ra tới, hai mắt Quách Minh Nham sáng lên: “ Tô Lăng!”
Hắn hưng phấn chạy tới, hỏi cô: “ Cô như thế nào a? Không có việc gì đi?”
Tô Lăng sắc mặt khó coi, vì liên quan đến Tần Kiêu nên ấn tượng của cô với nhóm hồ bằng cẩu hữu của hắn rất kém. Cô sống hai dời đều nghĩ không ra, rốt cuộc Tân Kiêu thích điểm nào ở cô?
Nếu muốn nói lớn lên xinh đẹp thì Trịnh Tiểu Nhã, Đường Vi Vi đều là đại mỹ nhân.
Muốn nói tới tính cách thì tính cách cô hẳn là không làm cho người khác vui nhất, từ việc ở trường học cùng các bạn học chung đụng liền nhìn ra được. Cô không am hiểu lấy lòng người khác, rất ít nói, cũng không chủ động cùng mọi người lui tới.
Ngay cả người thân của cô, em họ Nghê Giai Nam cũng không thích cô. Cho nên có có điểm nào hợp khẩu vị đại lão này a?
Quách Minh Nham cho rằng cô không có phát huy tốt, mở miệng an ủi: “ Không có giành được vai diễn này cũng không sao, Đổng Húc cũng là đạo diễn, hắn gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-nhan-mem-mai/168110/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.