Gió biển dịu dàng, lòng anh còn dịu dàng hơn cả gió.
Thậm chí là Tần Kiêu không muốn phá hỏng giờ phút tốt đẹp này nên chẳng dám nói câu nào, rất giống một giấc mơ. Tháng Tư năm trước, anh mới biết cô, khi đó Tô Lăng vừa chán ghét vừa hận anh.
Anh cho rằng đời này Tô Lăng cũng sẽ không thể thích anh.
Tuyệt vọng biết bao, anh đi giữa núi đao biển lửa, hết mực kiềm chế sự ngang ngược và kiêu ngạo, hướng về cô mà cầu mong cô rủ lòng thương xót.
Đến nỗi lúc trước Tô Lăng còn nói anh đừng dọa cô, đừng ép buộc cô, cô lập tức bảo rằng sẽ thử thích anh, anh cũng chẳng xem là thật. Nói đến đau khổ, yêu là một loại tình cảm tuyệt vời lại không thể kìm nén được, làm sao có ai có thể dễ dàng kiểm soát chứ?
Tần Kiêu quá sợ mất đi nên giờ phút ngọt ngào này vừa xuất hiện, anh liền đè xuống tâm trạng kích động và sự sục sôi dâng trào ở trong lồng ngực.
Tần Kiêu biết, Tô Lăng không hiểu về yêu cho lắm.
Anh yêu cô, yêu đến mức đầu quả tim cũng đau, cô cho anh một xíu ngọt ngào thì sẽ chui thẳng vào lòng anh không chút phải trái. Anh bị cảm giác tuyệt vời như vậy làm cho đầu óc lú lẩn, nghĩ rồi lại nghĩ, nếu có một ngày Tô Lăng yêu người khác, cô hiểu rõ tình yêu là gì, có thể sẽ quên mất tình cảm buồn cười của anh vào giờ phút này hay không.
Cô còn nhỏ, đời này cũng chẳng gặp nhiều người, có lẽ sẽ có một ngày,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-nhan-mem-mai/1679934/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.