🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Khi ấy, đèn vừa được bật lên, khách sạn nằm ngay vị trí khá sầm uất, ánh đèn loang loáng khắp nơi.

Anh nhìn cô, con ngươi đen nhánh và sâu thẳm thoáng hiện ý cười.

Tô Lăng không chịu nổi loại đối mặt này, cô bèn hỏi: "Anh tới đây làm gì vậy?"

Tần Kiêu nhớ cô, nhớ rất nhiều. Từ ngày đưa cô ra sân bay đến nay đã gần một tháng. Thời điểm cuối năm, phía công ty rất bận, anh thường phải làm việc đến sáng mới xong, mỗi khi cả người mệt mỏi uể oải đứng nhìn sắc nắng vàng ấm áp rải dưới lầu, anh càng nhớ cô hơn.

Nhưng anh không thể tìm đến chỗ cô, không có lí do mà tìm đến, anh sẽ bị người ta coi là tên biến thái cuồng theo dõi.

Tần Kiêu cảm nhận được thái độ của Tô Lăng đã thay đổi so với trước, trước đây cô vừa sợ vừa ghét anh, nhưng sau khi bà ngoại cô mất, anh và cô trở về thành phố L, thu lại những suy nghĩ sai lệch của mình, giả bộ đàng hoàng nghiêm túc thì thái độ của Tô Lăng cũng thân thiện với anh hơn.

Thực ra anh không ăn mừng lễ Giáng Sinh gì gì đó, nó đâu liên quan gì tới anh. Nhưng ăn lễ là lí do duy nhất anh có thể nghĩ đến để tới gần cô.

Cô đã hỏi như vậy, anh không còn cách nào khác, đành phải cười đáp: "Mừng lễ mà, đến chúc em Giáng Sinh vui vẻ."

Tô Lăng cũng cảm thấy lí do này của anh nghe hơi khó tin, nhưng cô không có thói quen vạch mặt người khác. Cô gật đầu, nhẹ nhàng đáp

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-nhan-mem-mai/1679924/chuong-45.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Mĩ Nhân Mềm Mại
Chương 45: Tôi còn sống là còn yêu em
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.