Edit: Ánh Ngọc Nguyễn.
Beta: Trà Sữa Thêm Cheese.
Cuộc giằng co giữa hai người lấy sự thắng lợi của Tô Lăng mà chấm dứt, Tần Kiêu không có cách nào có thể phá cửa đi vào.
Cơn buồn ngủ của Tô Lăng cũng mất sạch, lúc nằm trên giường đột nhiên nhớ đến sợi lắc chân pha lê màu tím đó. Cô nhớ là sau nửa năm kể từ khi cô bị gãy chân thì chân của cô cũng đã bắt đầu dần dần hồi phục, nếu như cô không đi làm hồi phục chức năng thì sẽ ở nhà xem ti vi.
Trong bộ phim tiên hiệp có hai gương mặt quen thuộc, đều là bạn học của cô hồi đại học.
Mà lúc đó Tô Lăng đã bỏ học gần hai năm, đôi chân từng khiêu vũ đến giờ đi đường cũng thấy đau.
Cô ngẩn người nhìn ti vi, một lúc lâu sau trên gương mặt đẹp đẽ bỗng nở nụ cười. Một nụ cười dịu dàng, hâm mộ.
Tần Kiêu nhíu mày, đưa tay che ngực. Sau đó thì Tô Lăng nhận được sự nhân từ duy nhất của hắn trong năm năm trời, hắn hỏi cô: "Em muốn về nhà à?"
Tô Lăng nhìn hắn, cô im lặng một lát rồi gật đầu.
Bàn tay của hắn vuốt qua mái tóc cô, mang theo sự thương tiếc và dịu dàng: "Vậy thì về."
Nhưng mà năm đó Nghê Giai Nam đã gả cho cậu ấm nhà giàu, Nghê Hạo Ngôn không tốt nghiệp được đại học. Cậu và mợ trừ lúc cầu xin Tần Kiêu thì chưa từng tới gặp mặt cô. Bà ngoại cũng đã qua đời được hai năm.
Tô Lăng cũng không biết nơi nào mang là nhà của mình nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-nhan-mem-mai/1679902/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.