Dù gì thì đằng sau vẫn còn rất nhiều người đang đợi nên tôi không dừng lại quá lâu mà đi tiếp về trước.
Cửa ra và cửa vào là hai cửa khác nhau, vào bằng cổng lớn đằng trước, ra bằng cổng nhỏ đằng sau. Lối ra bên ngoài là một con đường mòn dài, quanh co, ngoằn ngoèo thông xuống dưới núi.
Tán cây sừng sững che khuất trên đỉnh đầu, sương lạnh sáng sớm ngày đông đọng lại thành từng mảng băng óng ánh trên cành cây, vừa hay có nắng hắt vào khiến nó tỏa sáng lấp lánh khắp con đường núi.
Tôi vừa ăn cháo vừa chậm rãi đi xuống dưới núi, thỉnh thoảng ven đường lại đặt một cái túi lớn cho mọi người vứt rác, cũng chu đáo thật đấy.
Đợi đến khi ăn no uống đủ rồi thì tôi mới lấy điện thoại ra gọi cho Nghiêm Sơ Văn hỏi bọn họ đang ở đâu.
Nghiêm Sơ Văn và Quách Thù đã xuống núi từ sớm, lúc này đang đứng bên khoảng đất trống bên thôn Tây xem thi bắn cung.
"... Để tớ hỏi thử xem, cậu đợi một chút..." Âm thanh xung quanh ồn ào một chốc, không biết Nghiêm Sơ Văn đang nói chuyện với ai rồi đột nhiên hỏi tôi: "À đúng rồi Bách Dận này, hồi đại học có phải cậu đã từng tham gia câu lạc bộ bắn cung không?"
Tôi ngây ra: "Cũng có tham gia một khoảng thời gian..."
Nói chuẩn hơn thì là một học kì.
"Là thế này, sắp phải xếp đội thi đấu rồi nhưng mà trong đội đại diện cho Bằng Cát có một tuyển thủ tham gia bất cẩn làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-ngon/2770384/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.