Hồi năm hai, thầy Lưu trong lớp sinh tồn dã ngoại không chỉ một lần đưa bọn tôi vào trong rừng cắm trại, tham gia các hoạt động thực tế. Hình như danh sách nhóm mà ông cứ thế được cố định theo hoạt động đầu tiên trở về sau, tôi và Ma Xuyên cứ thế bị khóa vào cùng một đợt, thậm chí còn cùng một lều.
Tôi nhớ rằng lúc đó đã sắp đến kỳ nghỉ đông, gần như là buổi dã ngoại cuối cùng, nhà ở ở Bắc Thành vào tháng mười hai đã được sưởi ấm, nhiệt độ thấp nhất ngoài trời có thể xuống tới âm 5 độ.
Buổi tối, mọi người ngồi quanh đống lửa trại, lắng nghe thầy Lưu kể về thời đi lính một cách thích thú.
"Tình hình trên núi thay đổi nhanh chóng, đặc biệt là ở núi tuyết trên cao nguyên, đôi khi dự báo thời tiết sẽ không chính xác." Vừa nói, thầy Lưu vừa dẫn dắt vào mẹo sinh tồn của mình: "Nếu gặp phải thời tiết khắc nghiệt ở vùng núi như gió, mưa, tuyết, sương mù mà lạc đường hoặc thực sự không thể đi được thì trước tiên đừng hoảng sợ. Hãy cứ bình tĩnh, tìm nơi trú ẩn gần nhất để tránh gió và mưa, sử dụng mọi nguồn lực có sẵn xung quanh các em để duy trì nhiệt độ cơ thể, và giữ cơ thể khô ráo."
"Thứ hai, phân tích tình trạng thể chất của em, xem em có thể quay lại khi thời tiết tốt hơn hay không. Không thể thì có điện thoại di động thì gọi điện thoại di động, có điện thoại vệ tinh thì gọi điện thoại vệ tinh, ở tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-ngon/2770299/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.