"Hahahaha" 
Ám vệ cùng vú Trương liền cùng lúc ngẩng đầu, đề cao cảnh giác. Người tới rất mạnh. Có thể không một tiếng động xuất hiện trên đầu họ hoặc cũng có thể hắn đã sớm ở đó, chínhlà bọn họ không cảm nhận được mà thôi. Ám vệ vô thức ôm chặt tiểu thư.  Còn cô bé con trong lòng ám vệ thì mở to mắt, tay quơ quơ lên trên. 
Đập vào mắt ba người và một cô bé là hình ảnh của một cậu bé tầm khoảng 14 - 15 tuổi, gương mặt trắng trẻo hồng hào trông rất đáng yêu. Bộ quần áo thể thao rất bình thường cùng với mũ lưỡi trai làm cậu trông giống một nam sinh trung học.  
Cậu ta liếc nhìn bốn người bên dưới và nở một nụ cười ngây thơ, hồn nhiên: 
"Trốn trại à?" 
Một đàn quạ đen bay qua đỉnh đầu ba người. 
Cô bé con không ngừng quơ tay lên, miệng phát ra âm thanh bập bẹ, non nớt: 
"Bư..ô..ô..bừ..ô..pa..pa" 
Cậu con trai nhướng mày nhìn cô, nói: 
"Con gái của Diệp Phi Vũ và Minh Hiểu đây sao? Ngoan ghê nhỉ." 
Cả ba người dưới đất đều ngay lập tức rút súng, đề phòng nhìn kẻ ngồi trên cây. Ám vệ ôm Diệp Nhị tiểu thư ôm chặt cô hơn, đứng sau vú Trương và ám vệ còn lại. 
"Ta là Lăng Tiêu Trữ, y lệnh của lão gia chủ Minh gia tới đây đưa các ngươi về." 
Vú Trương giật mình, không phải lão gia chủ đã sớm không quan tâm đến phu nhân sao, nếu không thì sao Diệp gia chủ lại dễ dàng đưa người tới đuổi giết phu nhân cùng tiểu thư như vậy. Chỉ cần lão gia chủ để tâm đến phu nhân thì việc phu nhân bị đuổi ra khỏi nhà chính của Diệp gia tuyệt đối không thể xảy ra được. Kẻ này lại nói là y hành động theo lệnh của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-la-nu-phu-h-van-khong-phai-nu-chinh-ngon-tinh/96813/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.