Một đêm lạnh lẽo, trong một căn nhà ở vùng ngoại ô. 
“Oe oe oe...” - Tiếng khóc của trẻ con phá tan màn đêm tĩnh lặng. 
“Phu nhân, là một vị tiểu thư.” 
“Vậy sao..” - Giọng nói hơi khàn mang theo chút mệt mỏi cùng một chút..thất vọng. 
“Phu nhân..” - Giọng nói nhẹ nhàng trầm thấp tỏ ý khuyên lơn cùng an ủi. Phu nhân có lẽ mong muốn có được một đứa con trai để lão gia quan tâm hơn, nhưng đó chẳng qua chỉ là tự lừa dối mình mà thôi. 
“Bên Vũ có tin gì không?” 
“Lão gia có cho người tới xem xét sức khỏe phu nhân.” 
“Ông ta không đến?” 
“Có lẽ lão gia bận việc...” 
“Thôi, ta mệt rồi, nhờ bác Trương chăm sóc đứa bé.” - Giọng nói nhàn nhạt mang theo mệt mỏi cùng mất mát vang lên cắt lời vú Trương. 
“Phu nhân không nhìn tiểu thư một chút sao?” 
“Muộn rồi, đứa bé nên nghỉ ngơi.” 
“Vậy phu nhân nghỉ ngơi tốt.” 
“Ừm.” 
Lui ra ngoài, sắp xếp giường ngủ cho tiểu thư, ngắm nhìn gương mặt hồng hào có chút nhăn, bà cảm thấy sau này nên quan tâm tới tiểu thư nhiều một chút. Đột nhiên có tiếng bước chân, rồi tiếng gõ cửa vang lên: 
“Cốc, cốc, cốc.” 
“Vào đi.” - Hơi nhíu mày, trên gương mặt trung niên phúc hậu hiện lên một chút lo lắng. 
“Thím Trương, người phụ nữ đó chết rồi.” 
“Sao có thể? Là ai giết?” - Giọng nói không tự chủ cao lên, nghe kĩ có thể nhận ra sự ngạc nhiên xen lẫn lo lắng. 
“Tin báo về cho thấy cô ta trúng độc mà chết, chất độc đó là từ trong điểm tâm hàng ngày.” - 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-la-nu-phu-h-van-khong-phai-nu-chinh-ngon-tinh/96811/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.