A hoàn này chạy hụt hơi, nói gấp, chưa kịp nói xong lại bị Tạ Đằng cắt ngang, kết quả là bị sặc nước miếng, ho sặc sụa một lúc lâu vẫn chưa nói xong lời.
Tạ Đằng nào chờ được? Không thèm quan tâm đến nữ quyến ngồi đầy trong phòng, hắn vội vàng vén rèm vào phòng, hỏi như bị ma đuổi: “Tiểu Mật, nàng thế nào?”
Nhũ mẫu Tạ ma ma của Tạ Đằng nghe tiếng kêu, đứng dậy cản Tạ Đằng, trách móc: “Ba phu nhân đều có hỉ, đang sợ các nàng bị kinh động, tướng quân hô to gọi nhỏ làm gì?”
Ba vị phu nhân đều có hỉ? Nói cách khác, Tiểu Mật cũng có sao? Tạ Đằng nín thở, cẩn thận hỏi lại: “Tiểu Mật cũng có?”
“Không phải đã bảo Điểm Cúc ra báo hỉ rồi à? Chẳng lẽ a hoàn đó nói không rõ ràng?” Tạ ma ma cười đến mặt mày nở hoa, nhưng vẫn không cho Tạ Đằng vào phòng, bà thì thầm: “Sao mà không có được? Đã hơn một tháng rồi!”
Tạ Đằng tắt luôn tiếng thở, sau một lúc lâu mới bình tĩnh trở lại, cả mặt tràn đầy ý cười, vui vẻ ra khỏi phòng, vừa thấy Tạ Thắng và Tạ Nam còn đang đứng đó, Tạ Đằng kéo tay hai người: “Hai tiểu tử này, đánh một trận đi.”
“Đại ca, dù bây giờ Đại tẩu không có bầu, sau này sẽ có thôi, huynh đừng đánh ta.” Tạ Thắng vội vang xin.
“Đúng vậy, không dễ gì Tiểu Tinh nhà ta mới mang thai, huynh đánh ta thành đầu heo khiến nàng sợ thì sao?” Tạ Nam cũng nịnh nọt xin tha, tội nghiệp Đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-huong/2158922/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.