Sáng sớm, đoàn xe của Kiến Ngụy đã đi đến ngoại thành, chạy tới một vùng sông nước khá hoang vắng, điểm giao dịch lần này là ngôi nhà kính được bao bọc bởi biển hoa anh túc, màu sắc rực rỡ lay động lòng người.
Đám người Kiến Ngụy vừa đến nơi cũng không ngắm xem biển hoa tuyệt đẹp kia, đi thẳng vào đại sãnh. Nhưng khi vào trong, bầu không khí trở nên ngột ngạt, tình thế hiện tại quả thật nằm ngoài dự đoán của mọi người.
Man Cảnh Ân vẫn Âu phục đen ngồi vắt chéo chân nhàn nhã uống rượu, kế bên là Chấn Phi và sau lưng là vài vệ sĩ khác, hắn không tỏ vẻ ngạc nhiên khi thấy đám người Kiến Ngụy xuất hiện.
Kha Nhi mặt lạnh lẽo, khi nãy cô phát hiện có không ít chiếc xe bên ngoài nhưng cứ nghĩ là xe của mấy tổ chức khác, không nghĩ tới là Man Cảnh Ân, còn một điểm quan trọng, cô phát hiện buổi giao dịch hôm nay chỉ có Kiến Ngụy và Man Cảnh Ân, rốt cuộc Key muốn chơi trò gì?
“ Kiến lão đại.”
Người đàn ông trung niên thấy bọn họ đi vào, vẻ mặt tỏ ý cười, đứng dậy muốn bắt tay với Kiến Ngụy nhưng hắn chỉ lạnh lùng lướt qua, ngồi xuống đối diện với Man Cảnh Ân. Nhếch môi nói.
“ Không nghĩ cháu cũng có hứng thú với thứ này.”
Man Cảnh Ân không quan tâm Kiến Ngụy, liếc nhìn người đàn ông trung niên, đi thẳng vào vấn đề, lạnh giọng.
“ Key, đợt giao dịch lần này, tôi muốn toàn bộ.”
Key giật mình trước đề nghị của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-hoac-vo-hinh/2474108/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.