Người đàn ông bước vào bồn tắm, nước dần dâng lên, dập dềnh theo đó vài giọt tràn ra bên ngoài, thân thể dũng mãnh ngập dưới nước, thấy rõ làn da màu đồng nổi lên.
“Cầm khăn đến lau người.”
“Ngài không bật nước ấm sao?”
Mộ Kình Triệt nhíu mày, vài giây sau lạnh giọng đáp.
“Không.”
Úc Noãn nghe lời cầm chiếc khăn nhỏ, vội vàng thấm ướt lại tiến đến. Lớp khăn ma sát lên da thịt, lúc này cô mới có thể chứng kiến nơi hình xăm.
Hình xăm rõ ràng rất lớn, trước hay sau đều có, hơn thế đè lên bên dưới vô số vết sẹo lòi lõm, phải là một vết thương lớn mới có thể để lại dư âm, dù vậy cơ thể cường tráng như thế, rõ ràng đều do luyện tập.
Úc Noãn không dám hỏi, chỉ cảm thấy như người khác vẫn hay nói, Mộ Kình Triệt thật sự không phải kẻ dễ đụng vào, ở vị thế cao, người đàn ông mà không phải ai cũng có thể đối diện.
Hiện giờ, Mộ Kình Triệt đang nhắm mắt, hàng mi hơi run nhẹ, lông mày dày đặc, mi tâm có chút nhăn nhó, dùng nước lạnh đè nén ngọn lửa đang sục sôi. Ngũ quan gương mặt cương nghị như tạc tượng, cho dù không dùng ánh mắt dọa người để nhìn, vẫn tạo ra khí chất riêng biệt khó diễn tả.
Úc Noãn vẫn cật lực làm công việc của bản thân, bình thường cô làm việc nặng cũng không áp lực như hiện giờ.
Nước lạnh, nhưng hơi thở của Mộ Kình Triệt rất nóng, tấm khăn ướt chạm lên, nếu không nhúng nước sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-hoac-cuong-si/3646904/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.