"Hồi hoàng thượng, Lăng cung nữ bị lạnh, nóng sốt dẫn đến hôn mê." Vương thái y kinh hãi, trên trán đổ mồ hôi lạnh, vội quỳ xuống trả lời.
"Vậy sao?" Hai chữ, tựa như từ trong hàm răng nặn ra, mặt Mạc Kỳ Hàn như dính vào sương lạnh, nhìn Vương thái y, nặng nề khạc ra ba chữ, "Lui ra đi!"
"Dạ, vi thần cáo lui!" Vương thái y như được tha chết, vội vàng hành lễ lui ra.
Không lâu sau, từ trong cung Đế Hoa truyền ra tiếng hô giận dữ của Mạc Kỳ Hàn, bên ngoài cung, đại nội thị vệ đứng nghiêm, tất cả thái giám cung nữ đều sợ hãi cúi đầu!
"Càn rỡ! Chỉ là một cung nữ đê tiện của Hoán Y Cục, trưởng thân Vương lại tự mình đón vào cung Cảnh Hiên, là muốn bị lây bệnh sao?"
"Hoàng thượng bớt giận!"
"Người đâu! Lập tức truyền khẩu dụ của trẫm, lệnh cho trưởng thân vương đưa Lăng Tuyết Mạn về Hoán Y Cục, giam lỏng trong phòng! Vô Cực, phái người trông chừng nghiêm, không có lệnh của trẫm, không được thả người, không cho phép bất luận kẻ nào đến gần Lăng Tuyết Mạn! Nữ nhân cả gan làm loạn như thế, trẫm muốn ả tự sinh tự diệt!"
"Dạ, hoàng thượng, nô tài tuân chỉ!"
Tiếng rống giận dữ dần dần bình tĩnh, Vô Cực dẫn theo hai đại nội thị vệ vội vã ra khỏi cung Đế Hoa, đi tới cung Cảnh Hiên.
Ban đêm, vô số người bởi vì hoàng thượng giận dữ mà tim gan run sợ, đứng ngồi không yên!
Danh tiếng lại một lần nữa nhắm thẳng vào cái người vang danh khắp Đại Minh đã từng là Tứ Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-hau-hi-lanh-hoang-qua-phi-doi-ga-ninh-hau-dua-lanh-hoan/1410737/chuong-340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.