Lời này vừa nói ra, mọi người trong đại điện Đông cung kinh ngạc!
Trên mặt Mạc Kỳ Minh không chút thay đổi, nhưng nội tâm gấp gáp không thôi, một câu cuối cùng của Mạc Kỳ Hàn kia, làm Mạc Kỳ Minh gần như có thể đoán được câu kế tiếp Mạc Kỳ Hàn muốn nói gì, hắn nhất định nói, muốn chứng minh trong sạch, vậy thì Lăng Tuyết Mạn nghiệm thân!
Nhưng, làm sao dám nghiệm thân đây? Vừa nghiệm, Lăng Tuyết Mạn liền thật sự chết chắc rồi! Text được lấy tại truyentop.net
Sống ba mươi năm, chưa bao giờ trải qua một khắc khẩn trương như vậy, trong lòng bàn tay rịn ra tầng tầng mồ hôi mịn, Mạc Kỳ Minh mặc dù vô cùng phẫn nộ, hận Lăng Tuyết Mạn không biết liêm sỉ tằng tịu với người, hận nàng nguyện ý vì nam nhân kia mà chết, nhưng, bảo hắn nhìn nàng chết, hắn thế nào cũng làm không được!
Bàn tay to căng thẳng, Mạc Kỳ Minh ngước mắt đối diện với đôi mắt thâm trầm của Mạc Kỳ Hàn, hắn không nghĩ cúi đầu đối với Mạc Kỳ Hàn, hôm nay vì Lăng Tuyết Mạn, hắn sẽ làm, nhưng, nàng làm sao biết hắn vì nàng làm những chuyện đâu?
Đôi mắt khép hờ, trong lòng đột nhiên cảm giác chua xót, phu quân của nàng say mê nắm lấy mĩ nhân giang sơn, ném nàng lên chín tầng mây, muốn giết nàng để dùng ngôi vị Hoàng Hậu mượn sức quyền thần, tình nhân của nàng sắp kết hôn với công chúa làm phò mã, mà nàng bị giam ở trong đại viện kín cổng cao tường cái gì cũng không biết, nếu như nói Lâm Mộng Thanh là tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-hau-hi-lanh-hoang-qua-phi-doi-ga-ninh-hau-dua-lanh-hoan/1410720/chuong-323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.