"Ta không biết, nhị ca vốn điềm đạm, ngoại trừ đối với huynh đệ trong nhà chúng ta, trước mặt người ngoài luôn đều là một bộ dáng đạm mạc, đối với nữ nhân càng như thế. Trong phủ của hắn, chánh phi, trắc phi, thiếp thất không ít, nhưng ta chưa bao giờ thấy hắn đặc biệt ái mộ thê thiếp nào, ngay cả Nhị tẩu, bọn họ thành hôn mười năm nhưng cũng chỉ là tương kính như tân." Mạc Kỳ Dục lắc đầu, nói như đăm chiêu.
Lăng Tuyết Mạn thõng mắt nhìn chăn thêu thật lâu, không cách nào ổn định tinh thần.
Lại cắn môi, mới nhẹ nhàng nói ra một câu, "Nếu hắn không thích, vì sao còn cưới nhiều lão bà vào cửa như vậy?"
"Cách mỗi ba năm, tú nữ vào cung sẽ được phụ hoàng chỉ định, ban thưởng vào trong các phủ, cũng có các đại thần đưa lên, vì cân bằng các phương diện quyền thế, trấn an triều thần, đương nhiên có thiên vị cưng chìu người này, cũng có thất sủng người kia." Mạc Kỳ Dục giải thích.
Lăng Tuyết Mạn trong đầu ông ông, một mảnh trống không.
Ánh mắt Mạc Kỳ Dục có chút mê ly, tim đập loạn nhịp nhìn Lăng Tuyết Mạn, nhàn nhạt nhắc nhở: "Mạn Mạn, ngươi là Vương phi của Tứ ca. Thân thể Tứ ca luôn luôn không tốt, phụ hoàng vốn thiên vị Tứ ca, qua nhiều năm như vậy càng thêm sủng ái Tứ ca. Hễ là Tứ ca muốn, phụ hoàng chưa bao giờ từ chối, ngài sẽ không cho phép ngươi rời đi gả cho người khác! Bất luận nữ tử nào gả vào hoàng thất, bất luận vận mệnh như thế nào, đều sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-hau-hi-lanh-hoang-qua-phi-doi-ga-ninh-hau-dua-lanh-hoan/1410438/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.