Trừ tịch là nhất định phải đón giao thừa, Chẳng qua bên này người quá là đông, ở cùng một chỗ với lão trang chủ lại không tự tại, Diệp Mạnh Thu cũng yêu thích thanh tịnh, liền đem đám trẻ xua về chỗ của chính mình, tự mình cầm bầu rượu lắc lắc lư lư đi về phía Kiếm trủng bên kia.
Diệp Anh và Lý Thừa Ân đi trên hành lang, bên tai có thể nghe thấy thanh âm pháo nổ, lúc này mới cảm thấy đúng thật là đến năm mới rồi. Mùi vị khói thuốc nổ hòa lẫn trong những bông tuyết rơi xuống, mơ hồ, còn có hương thơm mát lạnh của mai vàng trong viện, Lý Thừa Ân đột nhiên bước lên mấy bước vượt qua Diệp Anh rồi đứng lại đó, Diệp Anh không kịp thu lại bước chân một chút nhoài người lên trên lưng hắn đang khom xuống, Lý Thừa Ân nâng mông y đứng lên, đem người vững vững vàng vàng cõng ở trên lưng. “Ngươi làm loạn gì chứ, thả ta xuống!” Trong viện còn có không ít người, thực sự ngượng ngùng để cho hắn cõng như vậy, Diệp Anh liền muốn nhảy xuống.
Lý Thừa Ân lại đem y xốc xốc lên trên, sải bước chạy về phía trước, Diệp Anh chỉ đành ôm lấy cổ hắn, y biết Lý Thừa Ân khẳng định sẽ không uống say, mượn rượu làm càn thôi.
“A Anh~” Lý Thừa Ân đột nhiên gọi tên y.
“……Ừ.”
“A Anh!” Thanh âm lại đề cao hơn một chút.
“Ta đây.” Chẳng cần nói mọi người xung quanh khẳng định trông thấy bộ dáng Đại trang chủ Tàng Kiếm không chút hình tượng được người ta cõng chạy. Diệp Anh bất đắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-dai-nhu-vien-son/119790/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.