Không sai, cảm giác này, mùi vị này, tuyệt đối sẽ không sai, mặc dù không biết vì sao Sở Dật Đình lại biến thành dáng vẻ này, tại sao muốn mang mặt nạ xuất hiện trước mặt nàng, nhưng tuyệt đối không sai, người được nàng ôm, không phải là người khác, chỉ có thể là Sở Dật Đình.
Trừ hắn ra, không người nào có thể cho nàng cảm giác tim đập nhanh và ngọt ngào như vậy, trừ hắn ra, không có ai có mùi đàn hương quyến rũ và say lòng người như vậy.
Tô Hồng Tụ tựa vào trong ngực Sở Dật Đình, cả đầu óc đều hỗn loạn, thể xác và tinh thần đều say.
Mà Sở Hiên ở bên cạnh vẫn chưa khôi phục như cũ, giống như không hề nhìn thấy Tô Hồng Tụ và Sở Dật Đình ôm chặt nhau không rời trước mặt, vẫn dùng tay ôm đầu, thở phì phò nặng nề.
Cũng không biết qua bao lâu, cuối cùng, có dăm ba người đi đường đi qua đầu ngõ, thấy Tô Hồng Tụ khuôn mặt nhỏ ửng đỏ, mềm mại không xương tựa vào trong ngực Sở Dật Đình.
Đám người bắt đầu chậm rãi tụ tập, chỉ trỏ Tô Hồng Tụ.
Trên mặt Tô Hồng Tụ càng đỏ, cảm thấy ngượng ngùng quá, lùi ra sau một bước, nhẹ nhàng đẩy mình ra khỏi ngực Sở Dật Đình.
Không giống lúc trước, trước kia, nếu như Tô Hồng Tụ cũng không muốn xa rời Sở Dật Đình như vậy, mặc dù Sở Dật Đình tỏ vẻ điềm nhiên như không, nhưng mặt hắn sẽ đỏ.
Nhưng lúc này, vẻ mặt Sở Dật Đình không chút thay đổi, vẫn lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-cot-thien-thanh/3235612/chuong-74-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.