Tô Hồng Tụ nghĩ tới đây, run rẩy lợi hại hơn. Chẳng lẽ nửa đời sau của nàng thật sự bị hủy trong tay Sở Hiên, nàng sẽ xuống địa ngục giống như Sở Hiên?
Thấy Tô Hồng Tụ cứ mãi lạnh run, Sở Hiên đưa tay, sờ lên trán nàng, sau đó lại liếc mắt nhìn váy nàng bị dơ vì ngồi trên bờ thả câu, ngồi xổm xuống, bắt đầu gột bùn dơ trên váy cho nàng.
Tô Hồng Tụ sửng sốt, ngơ ngác nhìn Sở Hiên, nghĩ thầm không phải hắn thích sạch sẽ nhất sao?
Đối diện với cặp mắt ngây ngốc kinh ngạc của Tô Hồng Tụ, Sở Hiên không được tự nhiên quay đầu đi, trong miệng lẩm bẩm: “Ngươi không nên cứ bẩn hoài như vậy! Sợ cái gì? Trong địa ngục cũng không đáng sợ như vậy, núi đao biển lửa, tóm lại có ta chống đỡ giúp ngươi.” Sau đó nắm tay nhỏ bé của nàng, sải bước đi về trước.
Tô Hồng Tụ cứ ngơ ngác bị Sở Hiên lôi về như vậy.
Trở về phòng, Sở Hiên chọn trúng một bộ quần áo màu hồng đào, kêu Tô Hồng Tụ thay.
Ah? Ở đâu ra quần áo mới? Đã hỏi mới biết ngày hôm qua Sở Hiên dặn Tôn Kiệt đi làm.
Món chính trong cơm tối chính là cá, đều do Tô Hồng Tụ làm nhiều lúc trưa mới có, lẽ ra chẳng phải mới mẻ gì, nhưng Sở Hiên lại cực kỳ hài lòng, còn gọi đầu bếp vào sảnh trước.
“Cá hôm nay làm như thế nào? Mùi vị còn ngon hơn bình thường.” Sở Hiên hỏi.
“Bẩm Thái tử, tiểu nhân không biết, cá hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-cot-thien-thanh/3235600/chuong-69-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.