Nam nhân tránh xa nhà bếp mà!
Sở Hiên lại giống như hoàn toàn không nhìn thấy mọi người kinh ngạc và đờ đẫn ngốc nghếch ngoài cửa sổ.
“Ta tới nấu, ngươi ở bên cạnh giúp một tay.”
Sở Hiên nói xong, đưa cái nồi bị cháy thành mảng lớn cho Tô Hồng Tụ: “Đi rửa.”
Cái miệng nhỏ nhắn của Tô Hồng Tụ méo xẹo nhận lấy nồi.
Thế này phải rửa như thế nào!
Đã dính thành mảng lớn, đen thành mảng lớn rồi, coi như dùng xẻng cũng cọ không hết!
Thật nhỏ mọn! Nơi này nhiều nồi như vậy, tại sao hắn nhất định phải lấy cái nồi nàng làm cháy cá!
Oán hận thì oán hận, rửa vẫn phải rửa, kẹt kẹt két két, mất lực thật lâu, chiếc nồi kia vẫn được Tô Hồng Tụ rửa sạch, bóng loáng sạch bong, giống như chưa từng bị cháy.
Quả nhiên mắt không thấy không phiền, thấy nồi lại sạch sẽ, hình như Tô Hồng Tụ đã quên dáng vẻ nhếch nhác vừa rồi của mình, vui vẻ xoay người chuẩn bị khoe khoang với Sở Hiên.
Mới quay người lại, lại ngây dại.
Sở Hiên đứng đó, ánh mắt nghiêm túc, dao trên tay nhanh chóng cắt lấy, trên thớt trong mấy mâm đều bày mực và cá còn có hành thơm hắn vừa cắt gọn, một đống đỏ đỏ xanh xanh, ấm áp không nói ra được.
“Sao ngươi biết cả cái này?” Tô Hồng Tụ chịu hết nổi hỏi.
“Không có gì ta không biết.”
Chờ Sở Hiên nấu xong cá, trời cũng tối.
Tô Hồng Tụ dùng sức hít mùi thầm, bụng ùng ục vang dội.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-cot-thien-thanh/3235581/chuong-63-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.