Tô Hồng Tụ còn đang cố sức múc canh gà, “Phẹt” một tiếng, một muỗng cháo gà bị nàng không để ý văng ra ngoài, món ăn béo ngậy rớt xuống đất.
Cung nữ và thái giám hầu hạ bên ngoài lập tức đổi sắc mặt, kể cả Sở Vũ vừa ngồi đối diện Tô Hồng Tụ.
Trong lòng mỗi người đều mang theo thấp thỏm, lo sợ lo lắng, chỉ sợ Sở Hiên lại đột nhiên phát tác.
Dù sao, trước đó có vài tỳ nữ làm dơ Đông cung, đều không có kết quả gì tốt.
Mà hành động của Sở Hiên lại quá nằm ngoài dự đoán của đám người Sở Vũ.
Hắn chẳng những không tức giận, ngược lại khom lưng xuống, tự mình cầm vải lau vết ố mỡ trên mặt đất.
“Ăn gì cũng không yên? Cầm tới đây ta múc vào trong chén cho ngươi.”
Lời Sở Hiên vừa nói ra, sắc mặt mọi người cũng thay đổi, nhất là Sở Vũ, trở nên hơi vui mừng, hơi nhạo báng, lại hơi giễu cợt.
“A, nô tỳ, Hoàng huynh, đệ vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy huynh ngồi ăn cùng bàn với nô tỳ, Hoàng huynh, chẳng lẽ huynh không thấy trên người nô tỳ này hơi bẩn sao? Hoàng huynh, y phục của nàng nhăn rồi, hơn nữa, trên miệng nàng đều là dầu.”
“Sở Vũ, ta nghe nói lần này đệ ra ngoài lại gây họa, chẳng lẽ đệ không biết, mỗi lần ta chùi đít giúp đệ có bao nhiêu mệt mỏi, lần sau tái phạm, ta sẽ không xen vào việc của đệ nữa.”
“Không... Đừng, van cầu huynh, Hoàng huynh, nếu như huynh mặc kệ đệ, Phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-cot-thien-thanh/3235576/chuong-62-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.