Tô Hồng Tụ ăn sạch trái vải trên mâm, vẫn còn chưa thỏa mãn, dư vị không dứt. Nàng không khỏi mở to cặp mắt đào hoa quyến rũ câu hồn, vừa đáng thương, vừa chờ đợi mà nhìn thẳng về phía tiểu nhị.
Mặc dù tiểu nhị đứng dậy nhiều lần, nhưng lại bị Tô Hồng Tụ mê hoặc đến thần hồn điên đảo, hai chân như nhũn ra, té ngã trên đất hết lần này đến lần khác.
Tiểu nhị thấy hai mắt Tô Hồng Tụ mở to tròn, vẻ mặt vô cùng hồn nhiên nhìn khay rỗng trong tay hắn, trong lòng không khỏi khẽ động, thử hỏi Tô Hồng Tụ: “Có phải nàng rất thích ăn thứ này? Nàng còn muốn ăn nhiều hơn nữa không?”
Tô Hồng Tụ nghe xong lời này, mắt to sáng lên, khuôn mặt nhỏ nhắn đẹp đẽ lay động lòng người lập tức tỏa ra ánh sáng rực rỡ quyến rũ: “Trái cây này gọi là trái vải sao? Ăn rất ngon, ta thích, ngươi còn nữa không?”
Tô Hồng Tụ vừa nói, một tay nhỏ bé trắng tinh tế đã nắm chặt vạt áo tiểu nhị, ánh nước trong đôi mắt to quyến rũ câu người lay động, giống như tiểu nhị vừa mở miệng nói không, nước mắt bên trong lập tức trượt xuống.
Ngực tiểu nhị càng nóng, coi như trái vải thật sự không có, hắn lên trời xuống đất cũng nguyện ý hái vì Tô Hồng Tụ, liên tục không ngừng lên tiếng: “Có, có, cô nương đi theo ta, còn có rất nhiều, đều ở phòng bếp phía sau.”
Tiểu nhị nói xong, đưa tay cầm lấy tay nhỏ bé trắng tinh tế như phấn của Tô Hồng Tụ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-cot-thien-thanh/3235521/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.