Trăng chưa mọc, vài vì sao trơ trọi lấp lánh nơi chân trời.
Đêm tối, mùi hoa.
Liễu Vĩnh ngồi xổm dưới đất, hai mắt sáng quắc, nhìn Bạch Đào nằm bên cạnh.Lúc này, khứu giác của hắn trở nên nhạy cảm vô cùng, mùi hoa, mùi thơmcủa thiếu nữ, lần lượt lần lượt đi vào trong khoang mũi. Toàn thân hắnrun rẩy, lỗ mũi nóng lên, máu mũi rỏ xuống từng giọt từng giọt, rơi trên mu bàn tay. Mùi máu tươi xộc lên, dẫn tới toàn những ý nghĩ cầm thú.
Hai tay hắn hung hăng xé áo ngoài của Bạch Đào, tay phải đang định thò vàongực Bạch Đào, tay trái lại duỗi ra gạt mạnh tay phải, tâm lý giãy dụakhông ngừng. Một mặt muốn bất chấp tất cả mà xé xiêm y Bạch Đào, lý trílại cảnh cáo, nha hoàn này là người hầu của Chu Mẫn Mẫn, bản thân cònchưa ngả bài với Chu Mẫn Mẫn, nếu dám làm bậy với nha hoàn của cô bétrước, nhất định sẽ rước lấy vô số phiền toái.
Nhảy xuống ao nuôi cá chép, nhờ nước hạ nhiệt chăng? Không được, chưa nói đến chuyện sương đã xuống, nước ao rét lạnh, viêm phổi phong hàn. Rơi xuống nước, tất sẽ kinh động đến người của Hầu phủ, không may rước phải rắc rối thì đừngmong thoát thân.
Liễu Vĩnh cắn rách da môi, nỗ lực khôi phục lý trí.
Hắn vốn tự hào lý trí hơn người, trúng phải mị dược còn thế này, người khác trúng mị dược thì còn đến thế nào? Nghe nói một thiếu nữ trúng phải mịdược, nếu không giải mị dược kịp thời, sẽ bị thất khiếu trào máu (máuchảy ra hai tai, hai mũi, hai mắt, mồm, đến mức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-cot-chi-tu/39893/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.