“Không may rồi, trong vườn có người ngã gãy xương đùi!”
Thím Liễu và Liễu nhũ mẫu đi được nửa đường thì thấy một gia đinh đang hôhoán. Vì hôm nay là ngày đại hỉ của Liễu Vĩnh, thím Liễu nghe thấy haichữ “không may” định đi tới khiển trách, nhưng nghe đến có ngưỡi ngã gãy xương lại giật nảy người, cuống quít hỏi: “Ngã ở đâu? Ai ngã?”
“Bên ao sen trong vườn. Là Dũng thiếu gia và một vị khách quý, hai người họmang rượu đến bên bờ ao ngồi uống, sau đó vị khách quý kia bò lên lancan, vươn tay muốn ngắt lá sen, lè nhè là muốn lấy hạt sen nhắm rượu gìđó, Dũng thiếu gia sợ hắn té xuống ao mới kéo trở lại, không biết là douống quá chén hay còn lý do nào, người kia nằm bệt dưới đất không dậy.Dũng thiếu gia không còn cách nào, đành lôi kéo người khách kia vềphòng. Nhưng mà…”
“Sao cứ ấp a ấp úng thế, nhưng mà thế nào? Cònkhông nói nhanh!” Thím Liễu nóng nảy, cao giọng: “Còn không mau đi thỉnh đại phu, không chừng là ngã gãy xương thật. Tối khuya rồi mà còn khôngđược yên?” Câu sau cùng là nói với Liễu nhũ mẫu.
Gia đinh khoanhtay đứng một bên, cuối cùng đành nói: “Dũng thiếu gia đưa vị khách kiavào phòng tỷ muội hồi môn của phu nhân. Chính là phòng của Như NguyệtQuận chúa.”
“Ối!” Thím Liễu và Liễu nhũ mẫu đều cực kỳ hoảng sợ,Như Nguyệt Quận chúa không phải người bình thường, nếu xảy ra hậu quả gì thì không gánh nổi trách nhiệm. Liễu Dũng uống say nên đi nhầm đường,hay là do vị khách kia chỉ nhầm phòng?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-cot-chi-tu/2958879/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.