Quan chủ đầu tiên của Lan Nhược đạo quan là Trần Pháp, vốn là một công tửnhà quan, khi còn thiếu niên rất phong lưu phóng khoáng, nổi danh vănhay chữ tốt, giao thiệp rộng rãi, cái gọi là đường công danh rộng mở,cùng lắm cũng chỉ như thế mà thôi. Ai biết vui quá hóa buồn, một tối nọông ấy viết được một bức thư pháp rất ưng ý, mệt mỏi quá nên gục xuốngbàn ngủ quên. Không ngờ ngọn đèn chao nghiêng, dầu thắp đèn bắn tung tóe lên bảng chữ mẫu, thư phòng lại toàn vật dễ cháy, chỉ trong phút chốc,một ngọn lửa lớn ngùn ngụt bốc lên.
Trận hỏa hoạn cuối cùng cũngbị dập tắt, nhưng Trần Pháp lại bị bỏng một nửa mặt, không thể khôi phục sự tuấn tú ngày trước, vì thế ông ấy chủ động tìm vị hôn thê giải trừhôn ước. Cuối cùng ông ấy ngao du giang hồ, mục đích tìm kiếm linh dượcđể xóa mờ vết sẹo của trận hỏa hoạn. Ba năm sau hồi kinh, vết sẹo trênmặt vẫn như trước, cũng không chịu lập gia đình, lại dốc toàn bộ gia tài xây dựng Lan Nhược đạo quan, tự xưng Quan chủ.
Trần Pháp ngàyngày tầm sư học đạo, luyện đan chế dược, ngâm thơ viết chữ, lại thu nhận và giúp đỡ mấy tài tử trẻ tuổi có tài nhưng nhà nghèo, tháng ngày rấttiêu dao. Không lâu sau, Lan Nhược đạo quan trở thành điểm đến của vănnhân tài tử, trên vách tường đạo quan có rất nhiều thơ phú làm trongphút ngẫu hứng của các tài tử, trên vách thạch bích, là bút tích của mấy người bạn tốt của Trần Pháp thi đấu thư pháp. Suốt thời kỳ đó, tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-cot-chi-tu/2958868/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.