Sử Bình Tá lại đỏ mặt, quả thật hắn có tráo túi thơm trong người LiễuVĩnh, hơn nữa, hắn còn tận mắt trông thấy Liễu Vĩnh cất túi thơm của Lâm Mị, túi thơm hắn đang giữ, chính là của Lâm Mị. Cô gái nào cũng thêu ký hiệu riêng trên túi thơm, để tạo sự khác biệt với người khác, túi thơmtrong người hắn, nếu không thừa nhận là tráo đổi từ người Liễu Vĩnh vớimục đích vu oan giá họa, chính là thừa nhận bản thân lén cất giấu túithơm của Lâm Mị, đằng nào cũng là thế kẹt.
“Thế nào, Sử thiếu gia không dám đưa ra cho mọi người cùng nhìn sao?” Nhậm Hiểu Ngọc quyếtkhông buông tha, “Cũng đúng thôi, nếu trong người không có túi thơm,hoặc túi thơm trong người là của bản thân, nếu nghe thấy ta nói thế, đãphẫn nộ phản bác ngay từ đầu.”
Nhị Công chúa nhìn Sử Bình Tá,lòng thầm mắng mỏ: đần ơi là đần, một chút năng lực ứng biến cũng khôngcó! Nghe Nhậm Hiểu Ngọc nói thế, không bực tức đã đành, lại còn đỏ mặtnhư kẻ trộm bị bắt quả tang, đừng nói đến chuyện tráo đổi túi thơm, chodù không làm cũng quá đủ để ai nấy nghi ngờ rồi! Chết tiệt, thật là xôihỏng bỏng không.
Chu Mẫn Mẫn kéo Lâm Mị đến xem náo nhiệt, thấyNhậm Hiểu Ngọc chất vấn Sử Bình Tá, không khỏi nhíu mày, nói với Lâm Mị: “Bình Tá biểu ca xưa nay thận trọng đứng đắn, không lý nào lại đi tráođổi túi thơm của Liễu Trạng nguyên?”
Sử Bình Vân thấy Nhậm HiểuNgọc đột nhiên quay sang bắt anh trai cô ấy đưa túi thơm ra đối chất,không khỏi ngây người. Cha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-cot-chi-tu/2958848/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.