Đến khi Chu Mẫn Mẫn trang điểm cho Lâm Mị xong, đẩy ra trước mặt phu nhânVĩnh Bình Hầu, phu nhân Vĩnh Bình Hầu vô cùng kinh ngạc, lẩm bẩm nói:“Ôi, không hề thua kém mẹ con năm xưa!” So với Cố Khả Nhi kém chút thanh thuần, nhưng lại thêm phần kiều diễm. Nếu không phải vấn đề xuất thân,có làm vương phi cũng xứng đáng.
“Mẹ, tiểu Mị thế này có phải còn đẹp hơn Nhậm Hiểu Ngọc mấy phần không?” Chu Mẫn Mẫn cực kỳ hưng phấn,vỗ tay nói: “Đến lúc đó, xem Nhậm Hiểu Ngọc còn dám làm ra vẻ kiêu sanhất hội không?”
Lâm Mị mặc xiêm y màu đỏ tươi, đầu cài bộ trangsức bằng hổ phách mà Mẫn Mẫn rất yêu thích. Nàng đỏ mặt, hơi có chútngại ngùng, nhỏ giọng nói: “Hình như hơi diêm dúa quá? Không bằng đổithứ khác nhã nhặn hơn.”
“Sao thế được?” Chu Mẫn Mẫn gào lên,“Thưởng hoa buổi tối, có ai không phục sức lóng lánh? Chỉ sợ tối quánhìn không ra! Yên tâm yên tâm, thưởng hoa buổi tối cơ mà, nếu là banngày thì đúng là có hơi chói mắt. Nhưng buổi tối thì thế này là rất vừavặn.”
Phu nhân Vĩnh Bình Hầu xem thời gian, đã là giờ Thân haikhắc, liền cười nói: “Tuy nhà ta không xa phủ của Trưởng công chúa,nhưng cũng mất hai khắc ngồi xe ngựa mới đến. Hai chị em trang điểm thếlà đẹp rồi, không cần đổi nữa, đi đi cho kịp!”
Chu Minh Dương vàChu Tư nhìn thấy Lâm Mị thì lóa hết cả mắt, nhưng ngại có phu nhân VĩnhBình Hầu đứng bên, không dám nhìn nhiều.
Chờ ra khỏi phủ, Chu Tưthúc ngựa chạy tới bên cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-cot-chi-tu/2958837/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.