“Phu nhân!” Lâm Mị sững sờ, run run làn môi, không nói nên lời. Lần này, là trong họa được phúc sao?
Phu nhân Vĩnh Bình Hầu ôm nàng, cười nói: “Còn gọi phu nhân gì nữa? Mau gọi mẫu thân!”
Lâm Mị nhẹ nhàng quỳ lạy, nước mắt lưng tròng, nghẹn ngào gọi: “Mẫu thân!”Lần này từ hôn, nàng chỉ là một cô gái yếu đuối, thực sự cũng không biết phải tính thế nào, hoàn toàn không thể đoán trước tương lai rồi sẽ lưulạc đến đâu. Trong lòng nàng, thật ra cực kỳ thê lương. Ngay lập tức,lại được phu nhân Vĩnh Bình Hầu nói nhận làm nghĩa nữ, sự vui mừng bấtngờ này thật sự là không có lời nào để diễn tả.
Phu nhân VĩnhBình Hầu hành sự quả quyết, liền cho người gọi quản gia đến sảnh phụ,căn dặn: “Ngươi cho người lấy xe ngựa, đi tới Tô phủ, nói tiểu Mị đã lànghĩa nữ của ta, từ nay sẽ ở lại Hầu phủ. Dặn Cố mama thu dọn đồ đạc,đón về Hầu phủ ngay trong đêm. Cái gì có thể quên, tuyệt đối không đượcquên tín vật đính hôn của tiểu Mị, nhờ cầm về đây.” Bà nói, rồi quaysang phân công Bạc Hà: “Ngươi đi bảo người thu dọn sương phòng, để tiểuMị ở tạm một đêm. Ngày mai gọi thầy phong thủy vào phủ, chọn một việnhợp với tiểu Mị, rồi sau đó sửa chữa trang hoàng một phen, chọn ngày vào ở.”
“Tiểu muội!” Chu Minh Dương và Chu Tư cười hì hì bước tớigọi một tiếng, thấy Lâm Mị uyển chuyển phủ phục xuống, hô một tiếng đạica nhị ca, không khỏi đưa mắt nhìn nhau, trong nhà có thêm một cô em gái mỹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-cot-chi-tu/2958834/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.