Nam nhân quen thuộc này tới gần nàng đến thế, dùng ngữ khí ôn nhu, dụ hoặc, đa tình nói với nàng những lời như vậy.
Tức thì, hốc mắt Trần Dung lại đỏ ửng.
Nàng nuốt nước mắt vào, chu cái miệng nhỏ nhắn oán hận kêu lên: “Đương nhiên không cần ngài cưới!”
“Thật sao?”
Hơi thở ấm áp của y phất qua từng lỗ chân lông của nàng, rót vào trong cơ thể nàng.
Trần Dung rất muốn trừng mắt nhìn y, lớn tiếng quát mắng y, chỉ trích loạihành vi vô lễ khinh bạc nữ tử đàng hoàng này. Nhưng chỉ cần nàng vừachạm phải ánh mắt của y thì nước mắt sẽ khó mà khống chế.
Lậptức, nàng cúi đầu, vung cả hai tay, dùng sức đấm vào ngực y, đẩy y thậtmạnh ra ngoài. Bởi vì dùng sức quá mạnh, khuôn mặt của nàng đều trở nênđỏ bừng.
Nhiễm Mẫn hơi nghiêng đầu, khóe miệng mỉm cười, hứngthú nhìn giai nhân vất vả kháng cự mình, rốt cục nhịn không được cười ra tiếng.
Gần như là đột nhiên, y bỗng ngồi thẳng dậy.
Động tác của y quá mức đột ngột, Trần Dung đang dùng hết sức đẩy y ra, saocó thể dự đoán được chiêu thức đó của y? Lực đạo vừa dời đi thì nàng rơi vào khoảng không, cả người đổ về phía trước, sắp ngã xuống xe ngựa.
Đúng lúc này, một đôi tay rắn chắc ấm áp ôm eo nhỏ của nàng, Nhiễm Mẫn cứthế nhấc lên, đặt nàng lên lưng ngựa. Y ôm sát nàng, mặt dán lên mặtnàng, ôn nhu trách cứ: “Sao không cẩn thận như vậy? Xem đi, nếu khôngphải thân thủ của ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-cong-khanh/2509326/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.