Tới lúc này, Trần Vi đã có chút tâm thần không yên, khi đám người NhiễmMẫn biến mất trong tầm nhìn, nàng ta hai lần đưa ra ý kiến hồi phủ vớicác nữ lang.
Đến lần thứ ba, Trần Dung ở một bên đáp: “A Vi, chúng ta trở về đi.”
Trần Vi mừng rỡ, hai mắt nàng ta trong suốt nhìn về phía Trần Dung, vội vàng đáp: “Được được.”
Ngồi ở trong xe ngựa đi trở về, hai tay Trần Vi vò góc áo, hai gò má đỏhồng, môi nàng ta mấp máy một hồi, nhịn không được nhìn về phía TrầnDung nói: “A Dung, kỳ thật muội và ta cũng giống nhau thôi.”
“Sao lại nói như vậy?” Trần Dung kinh ngạc ngẩng đầu nhìn nàng ta.
Ánh mắt Trần Vi sáng kinh người, nàng ta si ngốc nhìn quan đạo phương xa,nói: “Muội thích Vương thị Thất lang, ta thích Nhiễm tướng quân mà.”Nàng ta nheo lại hai mắt, có chút đắc ý nói: “Có điều, người trong lòngcủa A Dung là Vương Thất lang độc nhất vô nhị ở trên thế gian, cuộc đờinày cũng chỉ có thể ngắm nhìn từ xa. Mà ta, sau đó không lâu sẽ gả chochàng rồi.”
Thật không? Trần Dung âm thầm cười lạnh một tiếng, quay đầu nhìn về phía một phương hướng khác.
Trần Vi cũng không chú ý tới biểu tình của nàng, nàng ta chỉ đắm chìm trongsuy nghĩ của mình, nghĩ lập tức có thể nhìn thấy người trong lòng, haitay của nàng ta càng vò chặt góc áo.
Trong lúc hai người đang ôm tâm sự, giọng xa phu từ bên ngoài truyền đến: “Hai vị nữ lang, chúng ta đến phủ rồi.”
“A?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-cong-khanh/2509263/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.