Quả cầu nước nhỏ bật lên một tảng đá cao hơn vì muốn nhìn rõ hơn chút, ai ngờ vừa leo đến nơi đã bị một thanh kiếm vụt tới chém nó thành hai nửa.
Quả cầu nước nhỏ bị găm vào tảng đá liền lại, duỗi hai cánh tay nhỏ ngắn ra than thở, “Ôi, mới một thời gian không gặp mà nhóc chẳng những cao lên mà còn dữ hơn nữa kìa ha ha.”
Nó nói năng nhiệt tình cứ như hai người là bạn thân nhiều năm mới gặp không bằng.
Văn Âm dẫm nát xác chết dưới chân, mớ máu thịt hòa vào dòng nước, chảy ra sông. ---Đọc full tại Truyenfull.vn---
Quả cầu nước nhỏ nhìn cảnh này mà lòng thắt lại. Toàn là thứ bẩn thỉu.
Mặt Văn Âm hiện vẻ khó đoán, đi tới chỗ nó, không nói lời nào mà giơ kiếm lên chém nó làm đôi lần nữa. Mắt nàng đỏ vẫn ngập vẻ tàn nhẫn, thân kiếm còn quấn mấy sợi ma khí màu đen tạo ra tiếng ồn chát chúa vọng vào tai Quả cầu nước. Nó than trời một tiếng, nói với Văn Âm: “Đau quá! Nhóc mau tỉnh lại đi, giết thần nghiêm trọng hơn giết người nhiều đấy!”
Văn Âm đột nhiên cảm thấy nước lạnh tạt vào mặt, đầu óc bị tạt tỉnh táo lại, sát ý trong lòng cũng giảm hẳn. Nàng nhìn Quả cầu nước trong suốt dưới kiếm, bỗng thấy nó quen quen bèn nhíu mày cất kiếm đi.
“Mi là ai?"
Quả cầu nước nghe vậy thì đau lòng khôn kể, “Nhóc không nhớ ta à? Váy, ta là người tặng váy cho nhóc đấy, nhớ ra chưa?”
Văn Âm cúi đầu, hàng mi chớp động. Nàng ngồi xổm xuống, đặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-co-khuot-moi-tan-duoc-nu-chinh/398382/quyen-4-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.