Ngu Tuế bị cái đuôi hồ ly trêu đến không thiết sống nữa, cuối cùng hết chịu nổi, giơ tay túm lấy nó, đang định vần vò thì nó đã rụt về.
Khương Trạch Dụ đứng dậy nói: “Cái đuôi này chỉ có nàng nhìn thấy, để phòng nó làm nàng sợ, ta vào bể tắm đợi vậy.”
Ngài nhìn ta có chút nào giống đang sợ hãi à? Rõ ràng là ta sợ làm ngài sợ.
Ngu Tuế nhìn cái đuôi của y chằm chằm và nhủ thầm trong bụng, tiếc là Khương Trạch Dụ không nghe thấy, vô cùng biết điều, sợ dọa Ngu Tuế nên đã đi rồi.
Lúc ăn tối Khương Trạch Dụ. cũng không tới.
Ngư Tuế nhìn đồ ăn bày đầy bàn, giơ tay sờ cổ, cảm giác da thịt run rấy khi cái đuôi sượt qua vẫn còn rõ mồn một.
Lúc trông thấy cái bóng có chín đuôi của Khương Trạch Dụ, Ngu Tuế đã tự hỏi không biết cái đuôi trông thế nào. Hồ ly chắc sẽ có đuôi xù, thế chẳng phải sờ rất thích sao, vừa rồi nàng chỉ chạm có mỗi tí, thầm thấy hơi tiếc rẻ.
Cung nữ thấy Ngu Tuế mãi chưa động đũa, bước tới khế hỏi: “Nương nương, đồ ăn tối nay không hợp khẩu vị ạ”
Ngu Tuế lắc đầu, đứng dậy đi về hướng bể tắm. ---Đọc full tại Truyenfull.vn---
Nàng thấy rất lạ, cái đuôi lộ thì cũng lộ rồi, sao y còn bảo muốn vào bể tắm đợi, nếu không muốn nàng trông thấy thì sang phòng bên cạnh chẳng phải tốt hơn sao?
Ngu Tuế không cho cung nhân đi theo, đến bể tắm mới phát hiện không có ai hầu hạ ở đó, xem ra Khương Trạch Dụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-co-khuot-moi-tan-duoc-nu-chinh/398364/quyen-2-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.