Ngày hôm sau Triệu Y Nguyệt được Tiêu Vũ dẫn tới nbãi cỏ.
Mùa đông sắp qua, đầu xuân chớm đến, tiết trời cũng ấm lên, sau khi băng tuyết tan, vạn vật đâm chồi nảy lộc, tới bãi cỏ vừa nhìn đã thấy một màu xanh biếc. Đồng cỏ mênh mông ở trại ngựa thoạt trông không có điểm cuối. Đây là trại ngựa của hoàng gia, người bình thường không thể ra vào khi chưa được phép.
Triệu Y Nguyệt không mặc kiểu váy tiên nữ như bình thường mà trang phục hôm nay có phần gọn nhẹ hơn, song vì khuôn mặt nàng quá đỗi quyến rũ yêu kiều nên vẫn đẹp nao lòng người.
Dọc đường, Triệu Y Nguyệt cảm giác Tiêu Vũ nhìn trộm nàng mấy lần, âu cũng tại khuôn mặt xinh đẹp quá mức này.
Sau khi đến bãi cỏ, Triệu Y Nguyệt xuống xe ngựa, Tiêu Vũ tự dắt ngựa tới.
- --- Đọc full tại Truyenfull.vn -----
Triệu Y Nguyệt ngạc nhiên hỏi: “Điện hạ cũng muốn cưỡi ạ? Nhưng ngài vừa khỏi bệnh..”
Cô dạy ngươi” Tiêu Vũ lại thản nhiên như không mà giới thiệu con ngựa tốt bên cạnh cho nàng hay, “Nó là Gió Đen, thuộc giống Hãn Huyết bảo mã, đồng thời là con ngựa chạy nhanh nhất đương thời.”
Con ngựa này toàn thân đen nhánh, lúc chạy lao nhanh như gió.
Triệu Y Nguyệt nhớ rõ đoạn truyện này, Gió Đen rất hoang đã, không dễ dàng để ai leo lên người nó, ban đầu nó phớt lờ nữ chính, phải có nam chính cưỡi chung mới không hất nữ chính xuống.
Lúc ấy nàng chỉ cảm thán ngay cả một con ngựa cũng có thể hành hạ nữ chính.
Vì chuyện này mà Triệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-co-khuot-moi-tan-duoc-nu-chinh/398349/quyen-1-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.