Chính Triệu Y Nguyệt cũng không ngờ mình lại to gan như thế, cũng có thể là vì Rồng vàng quá dung túng nàng khiến nàng bắt đầu được nước lấn tới.
Hôn xong thấy Rồng vàng vẫn không nhúc nhích, cũng không nói gì, nàng mới nhận ra chuyện mình vừa
làm to gan lớn mật nhường nào.
Triệu Y Nguyệt giơ tay lên thề thốt hối lỗi: “Vừa rồi ta trót kìm lòng không đặng!”
Rồng vàng xách nàng về, Triệu Y Nguyệt bị bắt xoay người sang chỗ khác, không nhìn thấy cảm xúc trong mắt nó, chỉ nghe giọng nói điểm tĩnh như thường của nó vang lên: “Ta cho phép ngươi làm chuyện bẩn thỉu này với ta.”
Triệu Y Nguyệt: Bẩn thỉu chỗ nào hả?
Nàng xoay đầu toan giải thích, nhưng lời chực đến miệng lại sực nghĩ nhỡ chuyện này là bẩn thỉu trong mắt loài rồng thì sao, dẫu sao người ta cũng là rồng mà.
Chuyện này cứ vậy mà lập lờ chấm dứt.
Triệu Y Nguyệt vừa đáp đất liền đưa con thỏ tuyết trong tay cho Rồng vàng, nàng phát hiện Rồng vàng rất coi trọng cảm giác nghi thức. Sau khi cởi bỏ hiểu lầm, Rồng vàng vốn có thể tự lấy thỏ tuyết về, nhưng nó lại khăng khăng bất Triệu Y Nguyệt đích thân đi lấy về đưa cho nó.
----- Đọc full tại Truyenfull.vn ------
Triệu Y Nguyệt thầm nói với chính mình, đây là một con rồng mắc bệnh sạch sẽ, chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế, có dục vọng chiếm hữu cao và rất coi trọng nghi thức.
Sau vài ngày không tới, nay Rồng vàng quan sát phòng nàng một lượt, cuối cùng dừng lại trên bàn, cúi đầu nhìn chằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-co-khuot-moi-tan-duoc-nu-chinh/398347/quyen-1-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.