“Ô… Luôn cảm thấy rất kỳ quái.” Tô Đồng ngẩng đầu, lộ ra vẻ mặt mê hoặc với Tư Dao ở bàn đối diện.
“Làm sao vậy?” Tư Dao đang đọc báo, không chút để ý trả lời, báo ra hôm nay, Lệ Sâm lại chiếm cứ trang nhất. Vẫn như cũ là chuyện xấu, chẳng qua người diễn viên đã không còn là Tô Đồng.
“Chỉ là…” Tô Đồng gãi đầu, “Em đã nhiều ngày rồi không thấy Lệ tiên sinh.”
“Như vậy không tốt sao? Đừng nói với anh là em thật sự mê cậu ta đấy.”
Tô Đồng lập tức đỏ mặt, liên tục xua tay: “Không có, không có đâu.”
“Vậy vì sao em để ý Lệ Sâm như vậy?”
“Cũng không phải để ý đâu. Bởi vì trước kia cứ cách ba, năm ngày sẽ được gặp anh ấy, hoặc nhận được điện thoại của anh ấy linh tinh, gần đây lại liên tiếp hơn mười ngày không có tin tức, cho nên em có chút lo lắng không phải anh ấy bị bệnh hay bị làm sao chứ.”
Tư Dao bất lực đè trán.
Thằng nhóc ngốc nghếch này, thật sự là ngốc đến nhà. Người khác là đại dã lang một lòng tính toán muốn ăn sạch sành sanh nó, vậy mà nó lại còn nhớ thân thể của đại dã lang có tốt không.
Tư Dao cảm thấy cậu ta thật sự không có thuốc nào cứu được, nhưng không chán ghét điểm này của cậu bé, chỉ là thường thường sẽ cảm thấy vô lực.
“Lệ tiên sinh của em thân thể thật sự rất tốt.”
Tư Dao ném tờ báo xuống trước mặt Tô Đồng, “Tự mình xem đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-bat-kha-dang/1933922/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.