“Lệ Sâm, xin tha thứ cho anh.”
Tư Dao cầm bàn tay đã không tự giác mất đi sức mạnh của Lệ Sâm, nắm ở trong tay, chân thành tha thiết nói, “Kỳ thật, anh vốn có thể không nói những điều này cho em, tiếp tục dùng phương thức lúc trước đối xử với em. Nhưng anh biết, vật cực tất phản, bức bách nào cũng nên có mức độ. Quan trọng hơn là, anh muốn em hiểu được tâm tình của anh, mà không phải cho là anh đang cố ý đùa bỡn em. Nếu khiến cho em ăn sâu đánh giá này, anh sẽ không có khả năng có được em.”
“… Anh cho là hiện tại anh nói ra, là có thể có được tôi sao?”
Lệ Sâm nói giọng mỉa mai, lại cảm thấy một trận ảo não, “Tôi vì sao lại bị anh có được? Tôi cũng không phải vật phẩm.”
Tư Dao cười cười: “Như vậy đổi lại cách nói. Cho anh cơ hội, để cho anh quý trọng em.”
“Quý trọng… Anh không làm tôi tức giận đến sùi bọt mép là đã cảm ơn trời đất rồi.” Lệ Sâm phẫn nộ lẩm bẩm như thế.
“Đúng, có lẽ anh vẫn sẽ làm ra một số chuyện làm cho em không vui, nhưng đây cũng không phải bởi vì anh có ác ý với em, ví dụ như đêm sinh nhật em…”
Vừa nghe, Lệ Sâm lại cảm thấy một dòng nhiệt khí nảy lên, cậu cũng phân không rõ đây là thẹn thùng hay là tức giận.
“Anh còn dám nói đến chuyện lần đó? Tôi cảnh cáo anh, nếu anh còn dám làm như vậy, tôi nhất định sẽ, sẽ…” Sẽ thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-bat-kha-dang/1933890/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.