Chương trước
Chương sau
 
Thiên Nhất vừa nhìn thấy nam nhân trước mặt, hắn biết rõ thực lực của đối phương, đừng nói là hắn, cho dù là Chí Tôn sau lưng hắn cũng không phải là đối thủ của hắn. Chỉ là không nghĩ đến, hắn rõ ràng chạy tới Đông Hải cung xuất đầu vì Nghệ Phong. Xem ra, quan hệ của Yêu Thánh và Nghệ Phong thật sự không giống bình thường.
 
Yêu Thánh thấy hắn trầm mặc đứng nguyên tại chỗ, thản nhiên nói:
 
- Ta không hi vọng ra tay đối với ngươi.
 
Thiên Nhất minh bạch, Yêu Thánh cố kỵ thân phận của hắn nên mới không ra tay đối phó chính mình. Đương nhiên, còn có một nguyên nhân lớn hơn là từ trước đến nay Yêu Thánh trung lập và không tranh quyền thế, rất ít kết ân oán với Chí Tôn.
 
- Cáo từ!
 
Thiên Nhất nhìn Yêu Thánh thi lễ một cái, cuối cùng không dám nói gì, cắn răng quay người bay đi.
 
Nghệ Phong nhìn đối phương rời đi, có chút nhíu mày, cũng không nói gì thêm. Dù sao Yêu Thánh đã mở miệng, Nghệ Phong chẳng lẽ còn có thể thỉnh cầu hắn giúp mình chém giết đối phương sao?
 
Nghệ Phong tin tưởng, cho dù hắn thật yêu cầu như vậy, Yêu Thánh cũng sẽ không làm. Dù sao hắn không phải là Yêu Ngọc!
 
- Nghệ Phong! Sau ngày hôm nay, gặp tại Tần gia trang! Ta chờ ngươi! Nếu ngươi muốn vỏ kiếm, cứ tới đây! Đánh một trận tử chiến!
 
Một câu nói từ xa xôi truyền tới, vang vọng hư không.
 
- Hừ!
 
Nghệ Phong hừ lạnh một tiếng, đáp lại nói:
 
- Ta ứng chiến!
 
Yêu Thánh nghe Nghệ Phong nói, cũng không biểu lộ cái gì, chỉ là lẳng lặng đứng trong hư không.
 
Nghệ Phong nhìn võ giả trước mặt, nhìn một trong những nam nhân tôn quý nhất đại lục này, Nghệ Phong khom mình hành lễ nói:
 
- Vãn bối đa tạ tiền bối.
 
Yêu Thánh lắc lắc đầu nói:
 
- Không sao. Cho dù không có ta, hắn cũng không giết được ngươi. Ngươi thật sự khiến ta rất chấn động.
 
Nghệ Phong cười cười, không phản bác lời Yêu Thánh nói. Thiên Nhất muốn đánh bại hắn có lẽ có thể làm được, nhưng muốn chém giết hắn, thực sự là không có khả năng. Về phần Yêu Thánh nói chấn động, điều này hẳn là chỉ thực lực của hắn.
 
- So với tiền bối, vãn bối còn kém cực xa!
 
Nghệ Phong cười nói.
 
Yêu Thánh trầm mặc một hồi, đột nhiên nói :
 
- Cũng không xa.
 
Nghệ Phong tự nhiên sẽ không cho rằng thật sự không xa, tuy lúc này hắn có thể đánh một trận với cửu giai. Nhưng mà Chí Tôn lại là một tồn tại cấp độ khác. Chí Tôn trên lý luận là cửu giai đỉnh phong.
 
Nhưng lực lượng của Chí Tôn không thể dùng cửu giai đỉnh phong để suy xét. Chí Tôn, đó là tu luyện giả đạt tới điểm cực hạn. Nói cách khác, tiềm lực trong cơ thể đã được đào móc toàn bộ. Muốn tiến thêm một bước cơ hồ là không thể nào. Chí Tôn đây là cực hạn tu luyện giả có thể đạt tới. Tiến thêm một bước, đó chính là tồn tại của Thần linh.
 
Chỉ có điều, một bước này chưa hề nghe thấy có người vượt qua được.
 
Một người ẩn chứa tiềm lực có lớn có nhỏ, điều này khiến trong Chí Tôn, cũng đồng dạng có ba bảy loại. Tuy đều là cửu giai đỉnh phong, tất cả đều đào móc tiềm lực đến mức tận cùng. Nhưng do tiềm lực chênh lệch, đưa đến bài danh trong Chí Tôn khác nhau.
 
Tiềm lực Tiên Tà Yêu tam thánh hiển nhiên hùng hậu nhất, điều này cũng khiến thực lực của ba người mạnh nhất, hơn nữa pháp tắc chi lực của ba người bài danh cực cao, thực lực của ba người so với các Chí Tôn khác mạnh hơn một bậc.
 
Nghệ Phong không biết hắn còn có bao nhiêu tiềm lực, nhưng mà rất hiển nhiên, lúc này cách điểm cuối của tiềm lực tương đối xa. Chí Tôn, bây giờ nhìn giống như cách hắn không xa, nhưng lại cực xa.
 
Yêu Thánh liếc nhìn Nghệ Phong nói:
 
- Ngươi so với chuẩn Chí Tôn chỉ kém hơn một bậc. Rất nhiều người cũng đã chú ý tới ngươi. Tiên Cảnh, thậm chí Chí Tôn đại lục cũng sẽ không ngồi chờ một Chí Tôn có tiềm lực vô cùng xuất hiện. Nếu như ta là ngươi, hiện tại sẽ bắt đầu bế quan. Dùng thiên phú của ngươi, nếu như bế quan mà nói, tiêu tốn một ít thời gian, đạt tới Chí Tôn hoàn toàn không khó. Đạt tới cấp độ này, ngươi chính là Chí Tôn chính thức của đại lục. Không người nào dám đơn giản đối phó với ngươi. Thực lực ngươi bây giờ, tuy người có thể giết ngươi không nhiều lắm, nhưng cũng không ít.
 
Nghệ Phong nghe được Yêu Thánh nói, biết rõ trong lời nói của hắn là có ý gì. Bất quá nói cho chính xác, trước tiên tăng thực lực lên, hết thảy cái khác cũng không nên để ý tới. Chỉ là Nghệ Phong có thể làm như thế sao? Hiển nhiên là không thể nào. Tối thiểu, Tần gia trang còn đang đối chiến với Thiên Phủ. Nghệ Phong không có khả năng ngồi không mặc kệ Tần Y.
 
- Đa tạ tiền bối chỉ điểm!
 
Nghệ Phong nhìn Yêu Thánh cười cười. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
 
Yêu Thánh thấy Nghệ Phong như thế, hắn nhẹ gật đầu, hắn tự nhiên nhìn ra được Nghệ Phong tính toán cái gì. Lời nói hắn đã nói, có làm hay không là chuyện của Nghệ Phong.
 
- Tiền bối chờ ta trong chốc lát, ta và ngài cùng một chỗ trở lại Tội Ác Chi Thành.
 
Nghệ Phong nhìn phương hướng Đông Hải cung một chút, lại nhìn Yêu Thánh nói.
 
- Ừ! Ngươi đi đi!
 
Yêu Thánh nhàn nhạt nói.
 
Thân ảnh Nghệ Phong rơi xuống hư không, nhìn Băng Ngưng kinh sợ đứng tại một chỗ không xa, Nghệ Phong bất đắc dĩ cười cười, thân phận Chí Tôn, đủ để cho những người này phải nhìn lên, sợ là không có thời gian vài ngày, bọn họ cũng sẽ không bình phục được. Chí Tôn, đó là tồn tại trong truyền thuyết. Tối thiểu, trong bọn họ chưa có người nào từng gặp qua. Trong mắt bọn họ, Chí Tôn đã tương đương với thần chính thức.
 
Nghệ Phong nhàng hôn một ngụm lên trán của Băng Ngưng, lập tức nhìn Băng Ngưng nói:
 
- Ta trước về Tội Ác Chi Thành một chuyến, dựng truyền tống trận xong. Đến lúc đó nàng có thể tùy thời đi Tội Ác Chi Thành.
 
Băng Ngưng gật đầu nói:
 
- Ừ! Ta biết rõ, ngươi không cần lo lắng cho ta.
 
Nghệ Phong cười cười, nhéo nhéo tay Băng Ngưng, thân ảnh bay tới bên cạnh Yêu Thánh, nhìn Yêu Thánh nói:
 
- Tiền bối, đi thôi!
 
Yêu Thánh nhìn thân pháp Chỉ Xích Thiên Nhai của Nghệ Phong vừa rồi, lại nhìn Nghệ Phong cười cười nói:
 
- Bộ thân pháp này không hổ là đệ nhất thân pháp của đại lục. Ha ha, Mị Ảnh Tiêu Dao, ngươi thực sự có vài phần khí chất như vậy.
 
Nghệ Phong cười cười, thầm nghĩ hắn đạt tới trình độ Chỉ Xích Thiên Nhai, xác thực có thể Tiêu Dao đại lục.
 
Yêu Thánh cũng không nói thêm cái gì, thân ảnh cấp tốc chớp động. Nghệ Phong một đường truy đuổi phía sau. Nghệ Phong hiển nhiên có thể cảm giác được Yêu Thánh chậm rãi tăng tốc độ lên, điều này khiến Nghệ Phong trước nay luôn không sử dụng tốc độ đến cực hạn. Dưới tình thế này, tốc độ của Nghệ Phong rốt cục đạt đến cực hạn.
 
Mà lúc Nghệ Phong đạt đến mức tận cùng, đồng thời tốc độ của Yêu Thánh không tiếp đề cao nữa, lấy loại tốc độ này bay nhanh về Tội Ác Chi Thành.
 
Chỉ có điều, Yêu Thánh ở phía trước Nghệ Phong, trong lòng cũng nhiều hơn một phần kinh ngạc, có thể có loại tốc độ này, lấy thực lực của Nghệ Phong đủ để tự ngạo. Tối thiểu dưới Chí Tôn, có thể so sánh tốc độ với Nghệ Phong, thật sự không có mấy người.
 
Yêu Thánh nghĩ thầm, một thất giai có thể có thực lực và tốc độ kinh khủng như thế, tiềm lực thật đúng là không thể đo lường. Nói không chừng, thật sự mạnh hơn so với ba người bọn hắn. Năm đó lúc Yêu Thánh ở cấp đại lão, tuy cũng chém giết qua bát giai. Nhưng mà, so với chiến tích của Nghệ Phong quả thực kém hơn một bậc.
 
Khó trách lão gia hỏa Thiên Thánh kia muốn phái người tru sát Nghệ Phong, nếu thật cho hắn phát triển thêm. Có thể lại là một Tà Thánh, khó trách bọn hắn kinh hãi.
 
Dưới loại tốc độ điên cuồng này, Nghệ Phong và Yêu Thánh rất nhanh liền chạy tới Tội Ác Chi Thành. Yêu Thánh đến Tội Ác Chi Thành, nhìn Nghệ Phong nhẹ gật đầu, sau đó biến mất khỏi tầm mắt của Nghệ Phong, không biết ẩn thân nơi nào.
 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.