Chương trước
Chương sau
 
Hai cánh đấu khí vỗ mạnh, Nghệ Phong chớp mắt đã bay được rất xa.
 
- Muốn chạy? Lưu linh khí lại.
 
Bóng đen phẫn nộ quát, thi triển thân pháp truy đuổi Nghệ Phong.
 
- Có bản lĩnh đuổi theo ta.
 
Nghệ Phong cười ha ha, hai cánh đấu khí càng điên cuồng vỗ mạnh, mau chóng hướng về xa xa.
 
Bóng đen nhìn tốc độ Nghệ Phong chớp động, âm thầm kinh hãi. Thiếu niên này không chỉ là thực lực cường hãn vượt xa đồng cấp. Ngay cả tốc độ cũng vượt xa thực lực của bản thân hắn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - truyentop.net
 
Cấp bậc Đại lão chính là Thánh Cấp cao giai, so với ngũ giai là tồn tại một tầng khác. Hắn đường đường là cấp bậc đại lão lại không tiểu bắt được tử này. Nếu như để tiểu tử này chạy, hắn còn không bị người khác cười chết.
 
Nghĩ vậy, tốc độ của hắn càng tăng lên điên cuồng, khi hắn tăng lên, tốc độ cũng kéo gần hơn, đồng thời một cổ lực lượng đánh về phía Nghệ Phong.
 
Nghệ Phong cười ha ha, thân ảnh chớp động biến mất ở phía trước bóng đen, cổ lực lượng này oanh kích đến chỗ Nghệ Phong vừa đứng, không gian trong nháy mắt vỡ vụn.
 
- Bản Đế muốn chạy. Bằng ngươi còn muốn đuổi kịp!
 
Nghệ Phong cười lạnh, thân ảnh càng chớp động càng nhanh. Trên hư không chỉ còn lại có một đạo quang mang, mà mỗi lần hai cánh đấu khí của Nghệ Phong chớp động, thân thể giống như không đếm xỉa cự ly không gian, dùng tốc độ không phải của con người vượt qua không gian.
 
Bóng đen thân là cấp bậc đại lão, dưới tốc độ này của Nghệ Phong cũng cảm giác rất cố sức. Tuy Nghệ Phong không thể thoát khỏi hắn, nhưng mà hắn cũng đuổi không kịp Nghệ Phong. Hai người một trước một sau chạy đi, dưới tốc độ của hai người, dãy núi phía dưới bị bọn họ kéo một vết dài.
 
Nghệ Phong thấy đối phương đuổi theo mình như trước, khóe miệng cười lạnh một tiếng, thi triển hai cánh đấu khí với tốc độ nhanh hơn. Nghệ Phong vững tin đối phương đã không thể truy đuổi kịp Hạ Chỉ Mộng, tự nhiên sẽ không dây dưa với cấp bậc đại lão. Chênh lệch giữa hai người đã không thể dùng cấp bậc cân nhắc.
 
Có thể khiến thế giới chi lực cộng hưởng với hắn, đã không chỉ là chênh lệch lực lượng. Nghệ Phong giờ phút này, đừng nói muốn chém giết đối phương, cho dù muốn thắng đối phương cũng là hy vọng xa vời.
 
Đã không chém giết được đối phương, tự nhiên Nghệ Phong sẽ không tiếp tục lãng phí thời gian.
 
- Ngươi muốn chạy thi với ta, vậy thì chạy a.
 
Khóe miệng Nghệ Phong mang theo một tia khinh miệt, thân pháp Mị Ảnh tới tầng thứ ba, tốc độ đã khủng bố đến cực điểm. Chắc hẳn không kém cấp bậc đại lão.
 
Nghệ Phong không vội thoát khỏi đối phương, có Ngũ Hành đại tuần hoàn, ở phương diện khôi phục lực lượng, đối phương kém hắn rất nhiều. Chỉ cần hắn không đuổi kịp mình, vậy chắc chắn sẽ thoát khỏi đối phương.
 
Bóng đen truy đuổi sau lưng Nghệ Phong cũng âm thầm kinh hãi, tốc độ Nghệ Phong không có ý tứ chậm lại, ngược lại là không ngừng tăng lên, loại tình huống này khiến hắn trăm mối vẫn không có cách giải. Không rõ hắn đã thi triển tốc độ cực hạn, Nghệ Phong còn có lực lượng gì có thể so đấu cùng hắn.
 
Tốc độ Nghệ Phong không có yếu bớt, ngược lại còn có tăng lên, điều này khiến bóng đen nóng giận, đồng thời cũng minh bạch, muốn đuổi kịp Nghệ Phong là chuyện không thể.
 
Nghĩ vậy, bóng đen nhìn qua một phương hướng, tựa hồ giống như hạ quyết định, thân ảnh chớp động, mau chóng đuổi theo hướng kia, rõ ràng không truy đuổi Nghệ Phong.
 
Nghệ Phong cảm nhận được khí tức sau lưng rời đi, tốc độ của hắn cũng chậm lại. Đối với việc đối phương sẽ buông tha cho hắn, Nghệ Phong không bất ngờ, không đuổi kịp hắn, chẳng lẽ lại còn một mực truy bắt?
 
...
 
Nghệ Phong không có áp lực, thân ảnh hạ xuống từ hư không, cũng không nóng nảy rời đi.
 
Đại lục lúc này, không có áp chế ước định năm đó, triệt để ở vào trong lung tung, tất cả thế lực lớn tranh đấu không ngừng, mà thân ảnh Nghệ Phong rơi xuống chạy đi cũng không có bao lâu, liền phát hiện chiến đấu quy mô nhỏ.
 
Thấy hơn mười người tranh đấu trước mặt, Nghệ Phong nhìn qua trong đó có vài võ giả làm hắn có cảm giác quen thuộc. Không phải bởi vì mặt mũi của bọn hắn, mà bởi vì vũ kỹ bọn hắn thi triển. Không sai biệt với võ giả Sát Lâu.
 
Nghệ Phong cơ hồ không cần nghĩ, liền biết đây là người Sát Lâu, nhìn qua vài võ giả có thực lực ngang nhau. Thân ảnh Nghệ Phong thiểm nhập trong đó, phất tay đã tiêu diệt một võ giả trận doanh đối thủ.
 
Cả đám Sát Lâu thấy địch nhân của bọn hắn bị chém giết đơn giản như vậy, nguyên một đám kinh ngạc, đồng thời cũng cảnh giác, nguyên một đám cầm kiếm nhìn Nghệ Phong.
 
Nghệ Phong nhìn những người này, khẽ cười cười nói:
 
- Không cần khẩn trương, Bản Đế Nghệ Phong.
 
Nghe được câu này, những người này triệt để buông lỏng, nguyên một đám tranh thủ thời gian khom mình hành lễ với Nghệ Phong. Người nào không biết quan hệ của lâu chủ Sát Lâu và Nghệ Phong tốt tới cực điểm. Nhớ tới lâu chủ có thiên phú dị bẩm của bọn họ, lại nhìn biến thái trước mặt, bọn họ không nhịn được cảm thán. Lâu chủ của bọn họ khiến người ta ngưỡng vọng vô cùng, nhưng mà so sánh với người trước mặt này, có vẻ không có ý nghĩa. Vị trước mặt ngay cả cường giả ngũ giai cũng có thể chém giết.
 
- Mấy người kia đang làm gì?
 
Nghệ Phong nhìn thi thể nằm trên đất hỏi bọn họ.
 
- Người Tiên Cảnh liên minh, giết một trưởng lão của bọn họ, bị bọn họ vây công.
 
Một võ giả Vương Cấp Sát Lâu tranh thủ thời gian nói.
 
Nghệ Phong nhẹ gật đầu, Tiên Cảnh và Thánh thành đã đấu thành thế thủy hỏa bất dung. Là thế lực cấp dưới Thánh thành, tự nhiên Sát Lâu không thể giao hảo với thế lực của Tiên Cảnh.
 
Nghệ Phong cũng không chú ý bọn họ rốt cuộc có ân oán gì, nhìn Vương Cấp đầu lĩnh nói:
 
- Biết lâu chủ các ngươi ở đâu hay không?
 
Võ giả Đầu lĩnh tranh thủ thời gian nói:
 
- Biết rõ! Nếu Tà Đế muốn gặp lâu chủ, ta sẽ dẫn đường.
 
Nghệ Phong nhẹ gật đầu, nhìn võ giả đầu lĩnh nói:
 
- Ừ! Vậy ngươi dẫn đường đi.
 
Võ giả Đầu lĩnh tranh thủ thời gian bảo một đám võ giả dìu đồng bạn bị thương, Nghệ Phong thấy thế, lấy ra một ít đan dược từ trong giới chỉ, vứt cho những người này nói:
 
- Dùng đi, có thể khiến các ngươi mau chóng khôi phục.
 
- Cảm tạ Tà Đế!
 
Cả đám mừng rỡ như điên, tranh thủ thời gian khom người tiếp nhận, đan dược Nghệ Phong xuất ra, há có thể là phàm vật? Cấp bậc này, dù kém nhất cũng là chí bảo với bọn hắn.
 
Dưới sự dẫn dắt của võ giả, Nghệ Phong rất nhanh đến một cung điện bí ẩn, nghe nam tử đầu lĩnh nói, cung điện này là một trung tâm của Sát Lâu. Mà Thiên Nghịch thì ở trong đó.
 
Nghệ Phong nhẹ gật đầu, nhìn cung điện này, thầm nghĩ kiến tạo thật bí ẩn.
 
Thân ảnh Nghệ Phong lóe lên, biến mất trong tầm mắt chút ít võ giả ở đây, những võ giả này thấy Nghệ Phong nháy mắt không thấy, nguyên một đám không khỏi líu lưỡi, thầm nghĩ đây mới thực sự là cường giả.
 
Nhớ tới mọi cử động của Nghệ Phong có thể khiến đại lục phỏng đoán, bọn họ cảm thấy người sống đến loại tình trạng này đã đầy đủ. Uy thế như vậy, bọn hắn không cách nào tưởng tượng.
 
Nghệ Phong tiến vào cung điện, cũng lười phải người thông báo, thần niệm quét ngang tìm kiếm Thiên Nghịch.
 
Mà Nghệ Phong cử động như vậy, trong nháy mắt kinh động một ít võ giả, nguyên một đám bay nhanh ra, trên mặt hoảng sợ nhìn Nghệ Phong.
 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.