Chương trước
Chương sau
 
Nhìn Nghệ Phong trong nháy mắt đã dễ dàng tiêu diệt võ giả Quân cấp cao giai, trong lòng mọi người hoảng sợ hô to:
 
- Hắn quả nhiên đạt đến Thánh cấp. Trời ạ, Thánh cấp a!
 
Những võ giả này không dám ôm tâm lý may mắn nữa, thân ảnh lóe lên chạy về phía xa, hòng tránh khỏi sự tàn sát của ma đầu này.
 
Nghệ Phong nhìn võ giả chạy trốn về bốn phương tám hướng, hắn hừ lạnh một tiếng, thủ ấn thi triển, khống chế Mị cửu giai bay ra. Dưới sự khống chế của Nghệ Phong truy đuổi võ giả ở hướng tây, còn bản thân hắn thì theo hướng đông. Những người đã đuổi giết hắn bốn năm trước, Nghệ Phong sẽ không bỏ qua một ai.
 
Tốc độ của Thánh cấp cực nhanh, quân cấp sao có thể sánh kịp. Trong nháy mắt, hắn đã xuất hiện trước mặt một võ giả quân cấp, Nghệ Phong giống như hổ nhập bầy dê, hoàn toàn tàn sát. Xuất thủ là vận dụng pháp tắc chi lực, những võ giả đụng phải hắn đề bị bạo liệt mà chết.
 
Một số võ giả thấy một màn như vậy sớm đã sợ tới vỡ mật, biết không thể năng cản Nghệ Phong, bèn thu liễm khí tức muốn chui vào Huyết Sắc Thiên Đường, trốn trong thảm thực vật.
 
Nhưng cảm giác lực của Nghệ Phong kinh khủng như thế nào, những võ giả này sao có thể trốn thoát. Từng người bị Nghệ Phong tìm thấy, một quyền đánh tới, thần hồn đều diệt, huyết vũ bay đầy trời.
 
Số lượng võ giả chết trong tay Nghệ Phong càng lúc càng nhiều, Huyết Sắc Thiên Đường cũng tràn ngập mùi vị huyết tinh.
 
Dưới sự tàn sát của Nghệ Phong, số lượng võ càng lúc càng giảm xuống. Nghệ Phong nhìn võ giả đang cấp tốc chạy trốn, thực lực của người này đã gần đạt tới Thánh cấp, trong lòng không khỏi kinh dị, đồng thời nhanh chóng truy kích ngăn hắn lại ở Huyết Sắc Thiên Đường.
 
Võ giả thấy mình bị ngăn cản, trên mặt lộ ra vẻ hoảng sợ, hắn tự cố trấn định hét lớn:
 
- Nghệ Phong. Ngươi đừng ỷ vào mấy phần thực lực liền cho rằng mình vô địch thiên hạ.
 
Nghệ Phong cười to nói:
 
- Có phải thiên hạ vô địch không thì ta không biết, nhưng hiện ta thì ta chính là vô địch. Muốn giết các ngươi chỉ giống như giết kiến hôi.
 
- Ta là người của Tiên Phủ, nếu giết ta, chẳng lẽ ngươi muốn dẫn tới hai tông tranh đấu. Nguồn truyện: Truyện FULL
 
Mặc dù hai tông đã tranh đấu, nhưng võ giả đánh cuộc một phen. Hắn cho rằng Nghệ Phong đã biến mất bốn năm, không thể biết được chuyện xảy ra trên đại lục. Chỉ cần Nghệ Phong cố kỵ chuyện hai tông tranh đấu thì hắn có thể bảo toàn tánh mạng.
 
Nhưng, khiến võ giả sắc mặt không có chút huyết sắc nào chính là:
 
- Tiên Phủ? Ngay cả Tiên Thuật ngũ thức bản đế cũng dám truyền cho người khác, còn sợ chém giết một Á Thánh của Tiên Phủ sao?
 
- Xong rồi! Lại là một Liễu Nhiên khác.
 
Đây là ý niệm cuối cùng xuất hiện trong đầu võ giả.
 
Nhìn Nghệ Phong, vị Á Thánh này cắn răng một cái, hắn biết nếu mình đấu với Nghệ Phong căn bản không có lợi thế, hiện giờ chỉ còn cách liều chết.
 
Thân thể võ giả Á Thánh bắt đầu phình to lên, trong khoảng thời gian ngắn đã giống như một trái cầu, một tia lực lượng kinh khủng truyền từ bên trong ra.
 
Nghệ Phong nhìn đối phương như thế, trong mắt hiện lên vẻ khinh thường. Chẳng lẽ hắn ngây thơ cho rằng tự bạo là có thể thoát được sao? Có lẽ Thánh cấp tự bạo thì còn có thể, nhưng Á Thánh chính là Á Thánh. Chênh lệch pháp tắc thiên địa, cho dù có tự bạo uy lực cũng không lớn. Có lẽ hắn có thể hù dọa Thánh cấp nhất giai, nhưng đối với Nghệ Phong thì quả thực không đủ nhìn.
 
Võ giả thấy Nghệ Phong miệt thị nhìn của hắn, liền khống chế viên cầu đụng vào Nghệ Phong, cùng lúc đó thân thể hắn bạo tạc thành từng mảng huyết nhục.
 
Sau tiếng nổ, từ trên hư không của Huyết Sắc Thiên Đường hiện lên một đám mây hình nấm khổng lồ, mang theo uy áp lớn lao xông thẳng trời cao.
 
Tần Y ở Tội Ác Chi Thành cũng nghe thấy tiếng nổ này, nàng khẽ nhíu mày nhìn đám mây hình nấm. Trong lòng thầm nghĩ Huyết Sắc Thiên Đường còn có Thánh cấp đánh nhau sao? Uy thế lớn như vậy, chắc chắn là lực lượng của Thánh cấp.
 
Bất quá Tần Y không để ý nhiều, bởi đại lục lúc này rất hỗn loại, Huyết Sắc Thiên Đường có Thánh cấp đánh nhau cũng không kỳ quái.
 
Sau khi võ giả tự bạo, vô số huyết nhục tán loạn rơi xuống, mà ở trong đám mây hình nấm, một đạo thân ảnh bay nhanh đuổi theo một phương hướng khác. Những võ giả đã đuổi giết hắn năm đó, đương nhiên Nghệ Phong sẽ không bỏ qua.
 
Hành động nhổ cỏ tận gốc của Nghệ Phong khiến toàn bộ Huyết Sắc Thiên Đường trở nên lạnh giá, mùi vị huyết tinh tràn ngập không gian.
 
Sau khi chém giết không sai biệt lắm Nghệ Phong mới dừng lại. Mặc dù hắn biết trong Huyết Sắc Thiên Đường vẫn còn lẩn trốn một ít võ giả, nhưng nơi đó lớn như vậy, hắn không thể hoàn toàn giết sạch. Chỉ cần chín phần mười là đủ khiến bọn chúng kinh sợ rồi. Nghệ Phong muốn cho cả đại lục biết ma đầu hắn đã trở lại, muốn chém giết bọn họ đối với hắn không phải là chuyện khó.
 
Nghệ Phong thu hồi Mị cửu giai, thân ảnh chớp động bay về phương hướng Tội Ác Chi Thành. Trên đường thỉnh thoảng đụng phải võ giả đang ẩn nấp đều xuất thủ tiêu diệt. Với thực lực bây giờ của Nghệ Phong, giết những người nay căn bản không tiêu tốn bao nhiêu sức lực.
 
Sau khi Nghệ Phong rời khỏi, những võ giả núp bên trong Huyết Sắc Thiên Đường may mắn thoát được một kiếp. Lúc này họ điên cuồng bay thật nhanh, không dám ở lại đây thêm một khắc. Ai biết ma đầu kia có thể quay trở lại huyết tẩy một lần nữa hay không?
 
Nhớ tới thực lực Nghệ Phong vừa rồi, mọi người không rét mà run. Họ không thể tưởng tượng nổi, thực lực của hắn đã đạt tới cấp độ gì. Giết Quân cấp cao giai như một con kiến hôi.
 
Các võ giả nhanh chóng bay đi, bọn họ muốn truyền tin tức Nghệ Phong xuất thế. Một Liễu Nhiên đã khiến mọi người đau đầu, hiện tại lại thêm một Nghệ Phong thị huyết, cao ngạo hơn Liễu Nhiên? Chẳng lẽ đại lục lại bắt đầu trời long đất lở thật sao?
 
Đặc biệt là thực lực Nghệ Phong biểu hiện ra, đủ để ảnh hưởng lớn tới thế cục của đại lục hiện tại.
 
- Chết tiệt, tại sao tai họa này không chết đi mà còn trưởng thành tới tình trạng này.
 
Một số võ giả may mắn sống sót, trong lòng tức giận mắng không dứt.
 

 
Nghệ Phong tự nhiên sẽ không để ý đến họ, thân ảnh hắn lóe lên bay về phía Tội Ác Chi Thành. Tốc độ của hắn rất nhanh, chỉ trong tích tắc đã tới nơi. Hắn hít sâu một hơi nhìn Tội Ác Chi Thành, hơn bốn năm trôi qua hắn mới trở lại nơi đây. Cảm giác này quả thực vô cùng thân thiết.
 
Nghệ Phong chậm rãi bước đi về phía chủ thành.
 
Nhưng hắn còn chưa bước vào thì một tiếng gầm mạnh mẽ vang lên:
 
- Người nào? Đứng lại!
 
Nghệ Phong sửng sốt, trong lòng thầm nghĩ, mặc dù hắn không có thu liễm khí tức, nhưng sao có thể tùy ý phát hiện ra mình được. Trong lúc Nghệ Phong đang nghi ngờ thì một thanh niên chừng hai mươi tuổi hiện ra, một cỗ khí tức kinh khủng khóa chặt Nghệ Phong. Bất quá khi người thanh niên này chú ý tới thân ảnh trước mặt, vốn khí thế đang mạnh mẽ bạo phát đột nhiên biến mất, trên mặt hắn lộ rõ vẻ không dám tin cùng mừng rỡ.
 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.