Chương trước
Chương sau
 
Liên tục chém giết, xung quanh chiến đấu kịch liệt không gì sánh được. Mọi người gắng sức chậm rãi tiến tới khe sâu. Rong tảo dầy đặc kia bị mọi người tranh đấu đánh nát, lộ ra miệng khe sâu rộng thênh thang.
 
Khe sâu dưới đáy hồ dường như không đáy, mọi người không ngừng bay xuống vẫn không tới đáy khe sâu.
 
Bất quá, mọi người tiếp tục bay xuống, đáy khe sâu dần dần xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
 
Khi đáy khe sâu vừa xuất hiện, nhất thời khiến mọi người thả lỏng tinh thần, hơi giãn ý chí chiến đấu với ma thú.
 
- Ahaaa...
 
Lúc này buông lỏng cảnh giác, nhất thời tạo cơ hội cho ma thú bát giai, ầm ầm đánh tới võ giả Quân Cấp, phần lớn dồn lực chú ý tới đáy khe sâu. Dưới kích này, Quân Cấp kia bị đập mạnh xuống đáy khe sâu, tạo lên vết tích khổng lồ, máu tươi cuồng bạo phun ra.
 
Cùng lúc đó, ma thú khác tiến đến đánh tận cùng, võ giả Quân Cấp nguyên bản nghênh ngang tự đắc, trở nên vô cùng thê thảm, thân thể bị trọng thương vẫn liều mạng đáp lại những ma thú này.
 
Tình trạng Quân Cấp này, mới khiến đám võ giả phản ứng, lại lần nữa tập trung tinh thần tới ma thú. Tồn tại những ma thú này cẳn đường, muốn tiến nhập đáy hồ, nhất định sẽ không đơn giản như vậy.
 
Bầy ma thú cách đáy hồ không xa, phản ứng càng thêm kịch liệt ngăn cản đoàn người tiến bước, bất kể ai cũng không có cách nào tiến nhập thêm một bước.
 
Bảo vật gần trong gang tấc, nhưng không ai có thể đoạt được, điều này khiến trong lòng mọi người vô cùng căm tức. Thế tiến công trong tay càng thêm sắc bén, tạo lên trận chiến vô cùng ác liệt.
 
Thế nhưng, thế tấn công sắc bén lại kích thích hung tính của ma thú. Bầy ma thú một mực ngăn cản đoàn người, không cho đoàn người tiến nhập đáy khe sâu.
 
- Nhân loại, cút đi.
 
Ma thú không ngừng rống giận, không hổ là một trong những hung địa tại đại lục, tồn tại không ma thú có thể nói tiếng người.
 
- Chỉ là một đám súc sinh mà thôi, cũng dám trước mặt ta ăn nói xằng bậy.
 
Một võ giả Quân Cấp nổi giận gầm lớn. Lập tức thi triển chiêu thức kinh khủng ầm ầm công kích về phía đối phương.
 
- Chúng ta ngăn cản bầy ma thú này, mỗi đại doanh phái một người tới lấy huyết tinh nghìn năm, được chứ?
 
Đối phương vừa công kích ma thú, vừa lêu ra sách lược.
 
- Được!
 
Thủ lĩnh các đại trận doanh gật đầu, đồng thời tán thành biện pháp này.
 
- Chúng ta ngăn cản những ma thú này, mở thông đạo để bọn họ tiến nhập đáy hồ.
 
Thủ lĩnh các đại trận doanh hô lớn.
 
- Tần Lực, ngươi hãy tiến nhập đáy khe sâu, cẩn thận hành sự.
 
- Thiên Lâm, ngươi hãy đại diện Thiên phủ.
 
- Lý Đường, ngươi đi!
 

 
Âm thanh liên tiếp vang lên, tròn sáu cái tên, cư nhiên lần này có sáu đại trận doanh đến đây cướp đoạt huyết tinh nghìn năm. Hớn nữa, Nghệ Phong nghe được tiếng đối phương la lớn, trong lòng kinh hãi. Quay đầu nhìn qua, quả nhiên trông thấy Tần Lực trước kia tiêu diệt Kim Ưng Tông, sau đó lại thấy đám người Thiên Lâm. Nghệ Phong thật không ngờ, ngay cả thế lực siêu cấp cũng tham dự trong đó.
 
Trông thấy Thiên Lâm, Nghệ Phong bắt đầu tiến gần về phía đối phương, thầm nghĩ lần này đụng tới hắn, không ngáng chân hắn thì thật xin lỗi chính mình. Nguồn truyện: Truyện FULL
 
- Các ngươi đi!
 
Sau khi các đại trận doanh thương lượng, đều tự thi triển tuyệt học của chính mình, uy lực tăng vọt, ngăn cản những ma thú này, mở ra thông đạo.
 
Nhìn thông đạo này không quá lớn, sáu người vừa được gọi tên, nhanh chóng bay về phía đáy khe sâu. Cùng lúc bọn họ bay nhanh tới, một đạo thân ảnh nhanh hơn tốc độ của bọn họ vài lần tiến nhập trong đó.
 
Nhìn đạo thân ảnh kia, trong lòng thủ lĩnh các đại trận doanh bốc lửa giận, muốn tiêu diệt đối phương. Thế nhưng không đủ sáu cường giả Quân Cấp, đối mặt với những ma thú này vô cùng khó khắn, làm sao có thể phân phối đối phó đạo nhân ảnh kia. Chỉ có thể nhìn đạo nhân ảnh kia dẫn đầu tiến nhập đáy khe sâu.
 
Là một trong những hung địa tại đại lục, vô số ma thú hội tụ tại nơi cất giấu huyết tinh nghìn năm. Ma thú bát giai cũng không ít, trận doanh nhân loại kinh khủng như vậy vẫn không thể làm được gì đối phương, chỉ có thể bức mở một thông đạo.
 
Trông thấy có người tiến nhập đáy khe sâu, toàn bộ ma thú bạo động, bắt đầu điên cuồng phản kích. Cường giả các đại trận doanh cắt chặt răng, ngăn cản những ma thú này vồ đến. Không để những ma thú này ngăn cản người tiến nhập.
 
Người đầu tiên tiến nhập đáy khe sâu, đương nhiên chính là Nghệ Phong. Sau khi trông thấy thông đạo, Nghệ Phong liên tục thi triển Thuấn Di, phát huy thân pháp Mị Ảnh tới mức tột cùng, trở thành người đầu tiên tiến nhập đáy khe sâu.
 
Vừa vào khe sâu, Nghệ Phong liền phát hiện cách đó không xa có một đống tinh thể màu máu. Khi nhìn thấy đống tinh thể này, trong lòng Nghệ Phong vui vẻ, lao nhanh về phương hướng kia, đấu khí bạo phát, cuốn lấy tất cả tinh thể màu máu.
 
Huyết tinh nghìn năm đã tồn tại linh thức nhất định, thấy Nghệ Phong muốn lấy chúng. Bắt đầu điên cuồng chạy trốn và giãy dụa. Bất quá, thực lực Nghệ Phong đạt tới Quân Cấp, làm sao có thể để chúng trốn thoát. Huyết tinh nghìn năm cuốn vào trong tay áo, liền bị Nghệ Phong trấn áp.
 
Khi Nghệ Phong thu hồi huyết tinh nghìn năm, mấy người còn lại cũng chạy tới đáy khe sâu, cư nhiên nhìn thấy có người đi trước lấy một phần huyết tinh nghìn năm, trong lòng giật mình, đồng thời không suy nghĩ nhiều. Bắt đầu điên cuồng tìm kiếm huyết tinh nghìn năm tại chỗ khác.
 
Các võ giả bên trên khó tranh thủ được nhiều thời gian cho bọn họ, so với việc cướp đoạt của người khác, còn không bằng tự mình đi tìm.
 
Tần Lực và Thiên Lâm nhìn nhân ảnh này cư nhiên là Nghệ Phong, trong lòng vô cùng kinh ngạc, đồng thời thân ảnh chớp động bay nhanh về phía khác. Bọn họ đã thấy nơi khác tồn tại tinh thể màu máu.
 
Thấy không ai phản ứng, Nghệ Phong rất bất ngờ. Dù sao đi nữa một khối huyết tinh nghìn năm dưới đáy khe sau đã bị Nghệ Phong lấy đi. Rốt cục Nghệ Phong không thể đoạt toàn bộ, trước hết không nhắc tới chuyện hắn không đủ thực lực này. Cho dù đạt được thực lực này cũng không dám làm. Nếu như hắn làm như vậy, chính là chờ đợi vô số cường giả vây công hắn, với chút thực lực của hắn đối mặt với cường giả vây công, quả thực chẳng khác gì tự sát.
 
Thiên Lâm phát hiện tinh thể màu máu tại nơi nào đó, thân ảnh chợt lóe bay nhanh về phía tinh thể màu máu. Lực lượng trong cơ thể bạo phát, cuốn sạch tất cả hướng về khối tinh thể màu máu.
 
Thế nhưng, ngay khi năng lượng của hắn gần tiếp xúc tới khối tinh thể màu máu. Lại bị một cổ năng lượng dâng trào ngăn lại.
 
Bị phá hỏng chuyện tốt, Thiên Lâm nhìn thân ảnh trước mặt, hắn giận dữ hét lớn:
 
- Nghệ Phong, ngươi muốn chết!
 
Nghệ Phong nhìn Thiên Lâm, khóe miệng nhếch lên tia khinh thường, một đạo năng lượng ầm ầm đánh tới, trực tiếp ngăn cản hắn chiếm đoạt tinh thể màu máu.
 
Nhưng vào lúc này, Tần Lực đã có thể đoạt được khối huyết tinh màu máu hợp ý chính mình. Thấy Nghệ Phong chống đỡ Thiên Lâm, lập tức cười hắc hắc huy động cánh tay thu lượm khối huyết tinh nghìn năm Thiên Lâm vừa mới nhìn thấy. Hắn quay về phía Thiên Lâm nói:
 
- Đa tạ.
 
Nghệ Phong gật đầu, quay về phía Tần Lực nói:
 
- Tiền bối không nên khách khí với ta, mau lấy nhiều huyết tinh một chút. Bản Đế ngăn người này.
 
Thời gian hiện tại đối với mọi người vô cùng trân quý, Nghệ Phong không muốn tổn thời gian nói nhiều lời vô ích. Thực lực của Tần Lực mạnh nhất trong đám người tại đây, vừa vặn có thể lấy nhiều hơn một chút.
 
Thiên Lâm nghe câu này, tức giận đến mức suýt chút nữa phun máu. Thế nhưng không dám tiếp tục dây dưa cùng Nghệ Phong, hắn tuy muốn giết chết Nghệ Phong, nhưng biết mục đích hàng đầu chính là chiếm đoạt huyết tinh, chậm chút nữa sẽ bị người đoạt hết.
 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.