Chương trước
Chương sau
 
- Đi chết đi!
 
Ba người cùng lúc nổi giận gầm lớn, đạo năng lượng kinh khủng xẹt qua hư không, hung hăng đập mạnh về phía Nghệ Phong.
 
Nghệ Phong bắt đầu vung cánh tay, Phệ Linh Nộ Bạo bay như tên bắn, mãnh liệt nghênh đón đạo năng lượng công kích của đối phương. Cùng lúc đó, thân ảnh Nghệ Phong bạo lui lại phía sau.
 
- Ầm ầm ầm...
 
Tiếng nổ vang trời vọng khắp hư không, âm thanh chấn động khiến sắc mặt mọi người đại biến, cả đám che lỗ tai. Khi Nghệ Phong và đối phương giao phong, kình khí khổng lồ giống như cơn lốc hủy diệt càn quét tất cả. Toàn bộ khối không gian sụp đổ, bùn đất bắn tung tóe. Dòng xoáy lớn như vậy cuốn sạch tất cả trong phạm vi mấy nghìn thước.
 
Dư thế như vậy, khiến thân ảnh mọi người bạo lui lại phía sau, toàn bộ đám người kinh hãi nhìn năng lượng trên hư không phát ra quang mang chói mắt.
 
Năng lượng Phệ Linh Nộ Bạo điên cuồng bạo phát, hoàn toàn đánh tan một chiêu đối phương vừa mới hội tụ. Sau khi đánh tan mũi công kích của đối phượng, Phệ Linh Nộ Bạo vẫn cuồng bạo trực tiếp trùng kích đối phương.
 
Đại chiêu kinh khủng này sớm đã nằm ngoài dự kiến của ba người. Sắc mặt ba người trắng bệch, thế nhưng nhìn năng lượng thoáng chốc công kích tới bọn họ. Lão nhị đẩy hai người ra hai bên, hô lớn đối với hai người:
 
- Chạy mau!
 
Sau khi nói xong, thân ảnh hắn chợt lóe nghênh đón năng lượng Phệ Linh Nộ Bạo bạo phát. Cùng lúc, toàn bộ thân thể hắn mạnh mẽ tăng vọt, khí thế liên tục đề cao, thất khiếu chảy máu.
 
- Lão nhị!
 
Lão đại, lão tam khàn giọng hô. Thế nhưng nhìn Phệ Linh Nộ Bạo giống như hủy thiên diệt địa, bọn họ cắn răng bay về phía xa xa.
 
- Để ta ngăn lại! Bạo!
 
Lão nhì chạy tới cơn lốc Phệ Linh Nộ Bạo trước mặt hắn, trong mắt toát lên quang mang. Toàn bộ thân thể nghênh đón, cùng lúc mạnh mẽ nứt vỡ, năng lượng khinh khủng trong nháy mắt khiến máu thịt hắn nát bấy. Năng lượng kinh khủng và Phệ Linh Nộ Bạo giao phong cùng một chỗ.
 
Ầm..
 
Năng lượng lão nhị tự bạo cùng năng lượng của đối phương giao phong cùng một chỗ, sô với vừa nãy còn bạo phát cơn lốc kinh khủng gấp vạn lần. Hai cổ năng lượng kinh khủng giao phong, toàn bộ không gian rộng lớn vang lên tiếng nổ kinh thiên động địa.
 
Mọi người thấy hai cổ lực lượng này giao phong khiến thiên địa biến sắc, sắc mặt mọi người trắng bệch. Năng lượng như vậy đủ đơn giản hủy diệt bọn họ trăm nghìn lần.
 
Nghệ Phong nghiêng mình tránh né, cũng vô cùng bội phục quyết đoán của đối phương. Dưới sự tự bạo của đối phương, Phệ Linh Nộ Bạo tự nhiên bị cản trở, giúp hai người kia có thể tranh thủ thời gian.
 
Bất quá, Nghệ Phong không đứng nhìn hai người kia chạy trốn. Nhìn hai người sắp biến mất khỏi tầm nhìn, Nghệ Phong hừ lạnh, phía sau hiện lên hai cánh đấu khí, lôi quang trong đó chớp động, rất nhanh đạo điện quang từ hai cánh đấu khí của Nghệ Phong lập lòe.
 
Điện quang khổng lồ trực tiếp bổ về phía một người trong đó, tốc độ điện quang nhanh tới cực điểm. Trong nháy mắt, điện quang trực tiếp bổ trúng thân thể người này, theo tiếng hét thê thảm, người này bị đốt thành than, trực tiếp rơi xuống mặt đất, đập thành hố lớn.
 
Nghệ Phong thi triển xong công kích lôi điện Mị Ảnh, hai cánh đấu khí tự nhiên thu hồi. Sắc mặt Nghệ Phong vốn xanh xao, hiện tại càng thêm nhợt nhạt. Liên tục thi triển Phệ Linh Nộ Bạo và công kích lôi quang, cho dù đấu khí trong cơ thể hắn nồng hậu tới mức nào cũng không thể chịu nổi. Lúc này cơ thể hắn vô cùng suy nhược, nhìn bóng dáng người kia nhanh chóng bay đi, Nghệ Phong thở dài một hơi, không tiếp tục đuổi theo.
 
Giết được hai người này, Nghệ Phong không muốn hao tổn sức lực truy đuổi người kia. Cho dù có thể truy sát, hắn cũng phải tiêu tốn không ít thời gian. Dù sao, Quân Cấp chủ định chạy trốn, muốn chém giết nhất định rất khó.
 
- Lần này Bản Đế buông tha ngươi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
 
Nghệ Phong hừ lạnh, trong lòng thực sự bội phục lão nhị của đối phương có thể sử dụng tự bạo giúp bọn họ tranh thủ thời gian. Nghệ Phong vốn tưởng rằng, cho dù Phệ Linh Nộ Bạo không giết chết bọn họ cũng có thể khiến bọn họ thương nặng, tiếp đến dễ dàng chém giết.
 
Thế nhưng thật không ngờ biến cố trong trận chiến này, để đối phương chạy thoát một người.
 
Ánh mắt Nghệ Phong di chuyển về phía cơ thể người bị điện quang đánh trúng, âm thầm khôi phục lực lượng vừa mới tiêu hao tới cực điểm.
 
Mọi người nhìn sắc mặt Nghệ Phong yên lặng đứng tại nơi đó, trong mắt vô cùng kinh hãi. Nhớ tới Phệ Linh Nộ Bạo kinh khủng vừa nãy, trong lòng bọn họ không khỏi rùng mình. Rất khó lý giải trong cơ thể đơn bạc này tại sao có thể hội tụ lực lượng kinh khủng tới như vậy.
 
Ba Quân Cấp tứ giai, hai người chết trong tay hắn một người bỏ trốn. Thiếu niên này có lẽ đi vào Quân Cấp chưa đến một năm, nếu như tu luyện thêm khoảng thời gian nữa, dưới Thánh Cấp còn có thể địch nổi sao?
 
Khi mọi người thấy ánh mắt Nghệ Phong nhìn về phía chính mình, nhãn thần đều tránh né không dánh nhìn thẳng vào đối phương. Thủ đoạn của tiểu tử này, tuyệt đối bọn họ không thể đáp lại.
 
Nghĩ vậy, mọi người lại lần nữa cảm thấy may mắn vừa nãy không xuất thủ.
 
Khi trong lòng mọi người xuất hiện các loại tâm tư, bỗng nhiên thanh âm kiêu ngạo vang lên:
 
- Lão Hùng muốn giết ngươi, ngươi còn chạy được sao?
 
Thanh âm quen thuộc này, khiến Nghệ Phong sửng sốt, lập tức nhìn thân ảnh phía xa xa chậm rãi xuất hiện, Nghệ Phong kinh ngạc hô lớn:
 
- Long Hùng!
 
Long Hùng tiện tay dẫn võ giả vừa trốn thoát khỏi tay Nghệ Phong đến dưới chân Nghệ Phong, lập tức nhìn không gian xung quanh không còn hoàn hảo, hắn cười khà khà nói:
 
- Lão Hùng nhận thấy khí tức của ngươi trên cơ thể người này, biết hắn đã trốn thoát khỏi tay ngươi, liền tiện thể giúp ngươi giải quyết.
 
Nghe vậy, Nghệ Phong khẽ sững sốt, lập tức rất thông cảm, thoáng liếc nhìn đối phương. Lại hỏi Long Hùng:
 
- Tại sao ngươi đến đây?
 
- Nữ oa Đông Hải cung kia nói ngươi tới nơi này, ta cứ tới đây. Hắc hắc, theo ngươi dạo chơi tốt hơn. Đám người Tây Hải cung không giết thoải mái lắm, cả đám yếu như chim non.
 
Long Hùng bĩu môi nói.
 
Nghe Long Hùng nói vậy, Nghệ Phong không đếm xỉa. Long Hùng e là ăn hiếp kẻ bên ngoài quanh Tây Hải cung một chút, nếu như nòng cốt chân chính. Nó thực muốn đi, e là không được. Tây Hải cung thực sự có không ít cường giả.
 
Bất quá, Nghệ Phong không vạch trần, quay về phía Long Hùng gật đầu nói:
 
- Uhm! Đúng lúc ngươi tới, tránh chút người không an phận muốn tìm tới Bản Đế gây phiền toái.
 
Câu nói này khiến mọi người cả kinh, tràn đầy kinh ngạc nhìn Long Hùng trước mặt. Một ma thú có thể nói, có thể thấy thực lực vô cùng kinh khủng. Nhìn dáng vẻ đối phương, hiển nhiên là quen biết Nghệ Phong. Như vậy, muốn đối phó với Nghệ Phong, độ khó lại tăng thêm vài phần.
 
Đối với những biến hóa của những người này, Nghệ Phong không để ý tới. Vừa vặn lấy nạp linh giới từ thân thể người mới giết, tùy ý nhìn lướt qua, phát hiện trong đó không ít thứ tốt.
 
Nghệ Phong bỗng nhiên nghĩ, giết người đoạt bảo vật kiếm sống cũng không tồi. Võ giả đạt tới Quân Cấp, không người nào không phải bá chủ tại phiến đại lục này. Trong tay bọn họ không thiếu thứ gì, Nghệ Phong giết nhiều người như vậy, bảo vật trong tay nhiều vô kể. Nếu như truyền tới thế tục, sợ là trực tiếp mua được cả quốc gia. Đương nhiên, đối với Nghệ Phong mà nói, hắn sử dụng không nhiều. Thế nhưng đói với mấy người như Tử Âm mà nói, như vậy tương đối xa xỉ rồi.
 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.