Chương trước
Chương sau
 
Nghệ Phong thu nạp quyển da dê vào nạp linh giới, hắn chưa từng suy đoán nhiều. Nếu như Ngũ Tuyệt lão nhân nói có liên quan tới tấn cấp Thánh Cấp, vậy chắc chắn sẽ luôn luôn liên quan. Dù sao đi nữa, hiện tại hắn còn cách Thánh Cấp khoảng cách khá xa, chờ tới lúc đó, từ từ tìm kiếm cũng không muộn.
 
Sau khi Nghệ Phong nhận được thứ đó, không tiếp tục lưu lại Thiên Tuyệt Phong, thân ảnh nhanh chóng bay về phía chân núi.
 
Khi Nghệ Phong cách chân núi khoảng không xa, thân ảnh Nghệ Phong dừng lại. Nhìn ba người trước mặt, trong mắt lóe lên lãnh ý.
 
Ba người này, hắn không nhận ra ai, thế nhưng khí tức trong cơ thể bạo phát vô cùng nồng hậu. Ba người nhìn như vô tình đứng, lại vừa vặn chặn đường Nghệ Phong rời đi.
 
- Nếu như không việc gì, xin nhường đường.
 
Nghệ Phong nhìn ba người, mở miệng nhẹ giọng nói. Nghệ Phong biết chính mình đạt được vật liên quan tới tiến vào Tấn Cấp sẽ không được an bình, bất quá, thật không ngờ nhanh như vậy. Đương nhiên, tuy trong lòng Nghệ Phong căm giận những người này, nhưng không muốn đối đầu với đối phương. Hiện tại hắn muốn chính là nhanh chóng đưa Ngũ Hành Linh Tham và Hải Lam Thánh quả tới Tội Ác chi thành.
 
- Tà Đế sao nói vậy, ngươi có thể tùy ý đi. Với thân phận Tà Đế của ngươi, chẳng lẽ chúng ta còn dám trêu chọc ngươi?
 
Ba người cười ha hả nói.
 
Nghe vậy, Nghệ Phong hừ lạnh, hắn không cho rằng thân phận Tà Đế có thể uy hiếp những người này. Mỗi người đều đạt tới Quân Cấp, không phải mặt hàng đơn giản. Tuy rằng cố kỵ Tà Tông sau lưng Nghệ Phong, thế nhưng để thỏa mãn lợi ích, bọn họ sẽ không quan tâm tới thân phận của Nghệ Phong. Giết người diệt khẩu, ai biết bọn họ làm? Cho dù biết bọn họ làm, chỉ cần trốn vào rừng rậm. Tuy rằng Tà Tông cường thế, thế nhưng có thể bắt bọn họ nhảy ra hay sao?
 
Chỉ cần đạt tới Thánh Cấp, cho dù Tà Tông muốn đối phó với bọn họ cũng phải suy nghĩ một chút. Thánh Cấp đã là võ giả đỉnh phong tại đại lục.
 
Nghệ Phong thấy đối phương vui vẻ cười, âm thầm phòng bị. Bước chân chậm rãi tiến về phía trước. Khi đi ngang qua ba người, ba người ôn hòa quay về phía Nghệ Phong cười cười, đều tự thoái lui một bước, tựa hồ nhường đường cho Nghệ Phong.
 
Nghệ Phong cạnh đó lách mình qua, bước từng bước qua phạm vi ba người.
 
Thế nhưng, khi Nghệ Phong đi một đoạn cách bọn họ không xa. Ba đạo công kích từ ba hướng nhanh chóng công kích tới, lực lượng khổng lồ khiến hư không sụp đổ. Nghệ Phong cảm giác kình phong khổng lồ uy áp tới, không khí xung quanh bị ba người đè xuống, đè nén tới mức tột cùng, khiến hắn hô hấp vô cùng khó khắn.
 
- Hừ!
 
Nghệ Phong hừ lạnh, biết ba người không có ý tốt. Trong nháy mắt Thuấn Di chớp động, biết mất khỏi vị trí công kích của ba người. Ba quyền của ba người thẳng tắp đánh về phía Nghệ Phong, khối không gian kia bắt đầu vỡ tan, trong khoảng thời gian ngắn, ba quyền tạo thành dòng xoáy sụp đổ kinh khủng.
 
Ba người nhìn không gian trống rỗng, ánh mặt mạnh mẽ ngưng đọng, trong nháy mắt chuyển dời về hướng khác, lập tức thấy Nghệ Phong lạnh lùng nhìn bọn họ.
 
- Tốc độ thật nhanh!
 
Trong lòng ba người cảm thán, thật không ngờ bọn họ lập kế hoạch công kích như vậy, cư nhiên bị đối phương đơn giản phá giải.
 
- Tà Đế đương đại, quả nhiên danh bất hư truyền.
 
Ba người nhìn Nghệ Phong cười ha hả nói. Tuy rằng Nghệ Phong tránh né được công kích của bọn họ. Nhưng bọn họ không chút vội vàng. Người vừa mới đi vào Quân Cấp một năm, sao có thể đối thủ của bọn họ đã đạt tới tứ giai.
 
Ba người bọn họ đồng thời xuất thủ, đã rất nể mặt Tà Đế.
 
Nghệ Phong đột nhiên cười cười, nhìn ba người nói:
 
- Các ngươi tưởng rằng có thể làm gì được ta sao?
 
Lão đại dẫn đầu nói:
 
- Ha ha, chúng ta biết ngươi không thể đối đãi theo lẽ thường, nhưng bất luận người nào trong chúng ta cũng đủ khiến ngươi sứt đầu mẻ trán. Huống hồ là ba, hẳn là Tà Đế minh bạch chúng ta muốn cái gì? Để thứ đó cho chúng ta, ngươi có thể đi!
 
Nghệ Phong lắc đầu nói:
 
- Vật gì đó trong tay ta, ta không quen giao lại. Các ngươi đã quá tự tin về chính mình, ta muốn xem ba Quân Cấp tứ giai, có phải thực sự lợi hại như vậy?
 
- Ha ha...Nếu như Tà Đế tự tin như vậy. Ba người chúng ta thỉnh giáo là cách hay nhất.
 
Ba người cùng cười lớn, ba người bọn họ hợp kích, cho dù đối mặt lục giai cũng dư lực. Đối phó với một thanh niên vừa mới vào Quân Cấp không đến một năm, quả thực dễ dàng.
 
- Đang muốn lĩnh giáo!
 
Nghệ Phong hừ lạnh, năng lượng Phệ Châu bao quanh thân quyền của hắn, một quyền trực tiếp đánh về phía lão đại cầm đầu của đối phương. Hắn muốn xem, rốt cuộc những người này tự tin như thế nào?
 
Lão đại cầm đầu thấy Nghệ Phong cư nhiên dùng nắm đấm mãnh liệt oanh kích chính mình, khóe miệng nhếch lên dáng tươi cười khinh miệt, dùng đạo lực lượng trên đối phó với chính mình, tiểu tử tử này không thông minh giống như chính mình nghĩ. Không biết tại sao hắn có thể phá được đề mục của Ngũ Tuyệt lão nhân.
 
- Ầm...
 
Song quyền chạm cùng một chỗ, sắc mặt lão đại cầm đầu nhất thời đại biến, trong mắt hiện lên tia khó tin, trở tay không kịp, bị Nghệ Phong gây chấn động liên tục lùi về phía sau mấy bước, cánh tay run lẩy bẩy. Cánh tay hung hăng vùng vẫy, đạo lam quang từ cánh tay bạo phát, đập tan tảng đá lớn trên mặt đất.
 
- Tại sao có thể như vậy? Tại sao lực lượng của hắn kinh khủng như vậy? Không kém chút nào so với ta.
 
Trên khuôn mặt lão đại dẫn đầu lộ rõ vẻ kinh hãi, hắn không thể nào tin, một người vừa đạt tới Quân Cấp chưa tới một năm, thực lực cư nhiên ngang bằng hắn đã đạt tới tứ giai.
 
- Ngươi không phải Quân Cấp nhất giai?
 
Lão đại dẫn đầu cắn răng nhìn Nghệ Phong.
 
Nghệ Phong lắc lắc cánh tay, thản nhiên nói:
 
- Ai nói với ngươi Bản Đế là nhất giai? Thật đáng tiếc! Nói các ngươi biết, Bản Đế đã tiến vào tam giai.
 
- Tam giai?
 
Ba ngươi kinh hãi liếc mắt nhìn nhau, trong lòng thực sự không muốn tiếp nhận sự thực này. Bọn họ hao tổn hơn mười năm mới tu luyện đến tứ giai, thế nhưng thanh niên trước mắt cư nhiên nói với bọn họ, thời gian không đến một năm có thể tiến vào tam giai. Điều này có thể sao?
 
Thế nhưng, cánh tay lão đại dẫn đầu vẫn tê dại nói cho hắn biết. Tất cả chuyện này là sự thực, thực lực của đối phương thực sự phát triển nhanh như vậy.
 
Lúc này ba người mới hiểu được, tại sao nhiều người xác định Nghệ Phong vượt hơn hẳn Liễu Nhiên. Chỉ riêng tốc độ phát triển, Liễu Nhiên khó có thể so sánh. Nguồn: truyentop.net
 
Ba ngươi hít sâu một hơi, nhìn Nghệ Phong không dám coi thường một chút. Tại lực lượng, bọn họ không chiếm ưu thế, chỉ có thể muợn số người. May mắn chính là, thực lực ba người bọn họ không kém, không đến mức sợ Nghệ Phong.
 
- Cho các ngươi một cơ hội, lúc này rời đi, Bản Đê lưu lại tính mạng cho các ngươi.
 
Nghệ Phong nhìn ba người nhàn nhạt nói.
 
- Tà Đế không khỏi đề cao chính mình, cho dù ngươi đạt tới tam giai, thế nhưng muốn đối phó với ba người chúng ta. Khẩu khí quá lớn.
 
Lão đại dẫn đầu hừ lạnh, ba người liền vây quanh Nghệ Phong.
 
- Nếu như vậy, các ngươi đều lưu lại tại đây.
 
Nghệ Phong hừ lạnh. Giết người đối với hắn mà nói đã rất quen thuộc, đối với người khiêu khích hắn, rất ít khi Nghệ Phong nhân từ.
 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.