Năm vị vị trưởng lão cũng không quá chú ý, chỉ có điều chủ nhân của thanh âm phiêu miểu kia lại khiến trong lòng Nghệ Phong tràn ngập hàn ý. Con mẹ nó, người này thực là quá mạnh mẽ.
-Nghệ Phong, đi!
Ngũ trưởng lão nhìn qua Nghệ Phong đang ngốc trệ, khẽ cười nói.
- Đây chính là thực lực chân chính của Thánh địa!
Nghệ Phong líu lưỡi, chỉ cần khí tực đã có thể khiến hắn, một kẻ có tu vi có thể so sánh với Quân cấp hoàn toàn áp chế, không thể nhúc nhích. Thực lực như vậy phải mạnh đến cấp độ nào?
- Năm vị trưởng lão, thực lực của các ngài rất mạnh?
Nghệ Phong hỏi. Ngũ trưởng lão cười nói.
- Cho dù ngươi đạt tới Quân cấp, năm người chúng ta chỉ cần tùy ý phái ra một người, thu thập ngươi là chuyện vô cùng đơn giản. Cho nên tiểu tử ngươi tạm thời đừng vọng tưởng thu thập ta!
Nghe được lời này, Nghệ Phong vội vàng ngậm miệng, hắn tuyệt đối không chút nghi ngờ. Nếu hắn biểu lộ ra một điểm muốn đánh mấy người kia, mấy người kia tuyệt đội sẽ đánh cho hắn một trận nhừ tử.
- Được rồi! Chúng ta tiến vào Thánh thành!
Đại trưởng lão nói, mang theo Nghệ Phong tiến về phía xa xa. Nghệ Phong gật đầu, cũng lách mình đi theo. Nhưng đầu óc vẫn còn đắm chìm vào cỗ uy áp vừa nãy.
Quả nhiên là Thánh địa sâu không thể lường. Nghệ Phong chợt nhớ tới Triệu lão. Lúc trước Triệu lão cũng gọi năm vị trưởng lão là Ngũ.
- Ngũ trưởng lão, nếu so sánh thực lực Triệu lão cùng vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-anh/1229436/chuong-1255.html