Chương trước
Chương sau
 
Lạc Hà Cốc Chủ chăm chú nhìn nữ nhi hắn, cư nhiên từ bên trái bức rèm che bay nhanh ra, thân ảnh cùng Nghệ Phong đồng thời lóe lên, biến mất trong đại điện. Độ mau lẹ này, thậm chí ngay cả hắn cũng không có phản ứng kịp.
 
Cả đám cổ quái liếc mắt nhìn nhau, lập tức nhìn nữ tử bên phải tiêu tán.
 
Ánh mắt chuyển dời đến trên người Lạc Hà Cốc Chủ, lại phát hiện hắn cũng kinh ngạc tại chỗ.
 
Mọi người nhìn thân ảnh Nghệ Phong và nữ tử đã sớm không thấy, chung quy tin chuyện này là thực.
 
Lạc Hà Cốc Chủ nhìn bức rèm vắng vẻ, hít sâu một hơi, tuy rằng trong lòng tức giận vạn phần, thế nhưng trên mặt lại không có biểu lộ ra:
 
- Ha ha, kết quả cửa thứ ba đã có. Tỷ thí lần này đã xong, nếu như mọi người nguyện ý ở lại Lạc Hà Cốc ta làm khách mà nói, xin mời lưu lại.
 
Lạc Hà Cốc Chủ nói xong, quay qua đệ tử bên cạnh thấp giọng phân phó.
 
Hắn không có lưu lại ở chỗ này nữa, thân ảnh lóe lên, bay nhanh tới phương hướng Nghệ Phong vừa biến mất.
 
Chỉ bất quá, làm lỡ lâu như vậy, không biết Nghệ Phong và nữ nhi hắn đi nơi nào rồi.
 
Không có ngoại nhân ở bên, sắc mặt Lạc Hà Cốc Chủ mười phần xấu xí.
 
Hắn thật không ngờ nữ nhân hắn lại không nghe lời hắn phân phó, thực sự lấy bản thể xuất hiện.
 
Lúc đó Lạc Hà Cốc Chủ biết rõ, hai nữ tử kia đều là phân thân.
 
Tuy rằng tuổi tác nữ nhi hắn không lớn, thế nhưng phân ra hai phân thân cũng không khó.
 
Cứ như vậy, Lạc Hà Cốc Chủ tất thắng không thể nghi ngờ.
 
Thế nhưng thật không ngờ chính là, nữ nhi mình cư nhiên vi phạm ước định, để Nghệ Phong chọn trúng.
 
- Thánh Thủy a! Kia là Thánh Thủy a!
 
Lạc Hà Cốc Chủ cảm giác đau lòng không thôi, hắn trăm tính ngàn tính, không có tính đến việc nữ nhi hắn lâm trận phản chiến.
 
Lạc Hà Cốc Chủ không khỏi nhớ tới tiếng la kia của Nghệ Phong, lông mày hắn nhíu lại, thầm nghĩ lẽ nào Nghệ Phong và nữ nhi hắn quen nhau? Mà thời điểm sắc mặt Lạc Hà Cốc Chủ xấu xí đi tìm, hai người Nghệ Phong lại tới một chỗ vắng, Nghệ Phong nhìn nữ tử thành thục trước mặt, nhẹ giọng hô:
 
- Tình Nhi!
 
Nữ tử mang theo khăn che mặt trước mặt, nghe Nghệ Phong hô, cũng đưa tay gở khăn che mặt xuống, đôi mắt như nước nhìn Nghệ Phong chăm chú, đôi môi đỏ mọng mê người kia khẽ mở:
 
- Nghệ Phong ca ca!
 
Ngữ điệu không lớn, thế nhưng Nghệ Phong có thể cảm giác được trong thanh âm Tình Nhi có chút rung rung.
 
Nhìn nữ tử trước mặt, sớm đã thành thục, không có ngây ngô trước đây.
 
Nguyên bản là tiểu cô nương, nay đã trổ mã thành một tuyệt đại giai nhân, phát tán mị hoặc vô cùng.
 
Loại mỹ lệ này, khiến Nghệ Phong nhìn cũng có chút thất thần.
 
- Nghệ Phong ca ca!
 
Tình Nhi thấy Nghệ Phong vẫn nhìn chăm chú vào nàng, sắc mặt cũng có chút phiếm hồng, quay qua Nghệ Phong hô.
 
- Thật không ngờ Tình Nhi lại là nữ nhi của Lạc Hà Cốc Chủ, ha ha, cũng thật không ngờ tiểu nha đầu năm đó, có thể trổ mã thành thục mê người như vậy.
 
Ánh mắt Nghệ Phong quét vài lần trên thân thể mềm mại của Tình Nhi, tuy rằng biến hóa rất lớn, thế nhưng đường viền của Tình Nhi lại không có biến hóa, đồng dạng có chứa khí chất tinh linh cổ quái.
 
Tình Nhi thấy ánh mắt Nghệ Phong vẫn chăm chú nhìn vào bộ ngực no đủ của nàng, sắc mặt càng thêm hồng nhuận, mấy năm nay, xác thực nàng lớn lên cực nhanh.
 
Đối với nam nhân mà nói, là một loại mê hoặc không thể chống đối.
 
- Nghệ Phong ca ca!
 
Tình Nhi thấy Nghệ Phong càng xem càng nghiện, nhịn không được gắt giọng.
 
- Khụ khụ...
 
Thấy Tình Nhi như vậy, lúc này Nghệ Phong mới phản ứng qua đây, ho khan hai tiếng nói:
 
- Không tự chủ được, không tự chủ được. Kỳ thực định lực của ta rất tốt, lần này tuyệt đối là ngoài ý muốn.
 
Tình Nhi khẽ gắt một ngụm, tuy rằng e thẹn, thế nhưng trong lòng lại cũng có ngọt ngào.
 
Đại ca ca lúc trước ở trong hạp cốc bảo hộ nàng, ngày hôm nay đột nhiên nhìn thấy, đây là kinh hỉ lớn lao.
 
Nghệ Phong đồng dạng rất kinh hỉ, thật không ngờ nữ tử phân thân kia chính là Tình Nhi.
 
Lúc đó hắn còn đang suy nghĩ làm sao mới có thể chọn đúng. Tình Nhi đã ở phía sau màn nhắc nhở cho hắn.
 
Lúc đó tuy rằng Nghệ Phong mừng rỡ, thế nhưng không có biểu lộ ra.
 
Đáy lòng Nghệ Phong rất rõ ràng, nếu không phải Tình Nhi nhắc nhở, hắn cũng sẽ thắng.
 
Dù sao kế hoạch của Lạc Hà Cốc Chủ, hắn đã đoán được đại khái.
 
Chỉ là Lạc Hà Cốc Chủ thật không ngờ chính là, nữ nhi hắn và mình có quan hệ, quay thương phản chiến.
 
- Thuật phân thân của muội đã tu luyện rất cao rồi.
 
Nghệ Phong nhìn Tình Nhi khen, có thể khống chế hai phân thân như chân nhân, có thể tưởng tượng cảnh giới của Tình Nhi.
 
Nghệ Phong điều tra qua thực lực của Tình Nhi, cư nhiên không kém mình quá nhiều, điều này khiến Nghệ Phong nhịn không được líu lưỡi, thầm nghĩ thể chất thuần chúc tích thật sự quá mức nghịch thiên.
 
- Uhm! Mượn năng lượng Thánh trì, lúc này mới đề cao nhanh như vậy. Muội còn chưa từng đụng tới bình cảnh, hi hi, chỉ cần năng lượng là đủ rồi, có thể đột phá đến giai thứ rất cao.
 
Tình Nhi che miệng cười cười.
 
Nghe được Tình Nhi nói, Nghệ Phong bị đả kích đến sắc mặt co quắp lên.
 
"Tu luyện đến tiêu chuẩn Tôn giai, cư nhiên ngay cả bình cảnh cũng chưa từng đụng tới, đây là người sao?"
 
- Nghệ Phong ca ca đừng nên ganh tị a. Thể chất của muội rất hợp với Thánh trì, lúc này mới có hiệu quả như vậy. Hiện tại Nghệ Phong ca ca có thể có trình tự Tôn cấp, sợ là không ít kỳ ngộ đi. Bằng không, Nghệ Phong ca ca tuyệt đối không bằng Tình Nhi. Phụ thân nói, tốc độ tu luyện của muội có thể nói là yêu nghiệt. Trước ba mươi tuổi đạt được Quân Cấp không là vấn đề.
 
Tình Nhi nhìn Nghệ Phong cười nói.
 
- Đúng là có một chút kỳ ngộ.
 
Nghệ Phong cười khổ một tiếng, nếu không bởi vì có Phệ Châu, thật là có khả năng bị Tình Nhi bỏ xa.
 
- Chỉ không biết Thánh trì này là cái gì, chắc là có liên quan tới Thánh Thủy?
 
- Tình Nhi, muội nói muội có cảnh giới như vậy, chính là dựa vào Thánh trì?
 
Nghệ Phong hỏi.
 
- Uhm! Thánh trì đối với một mạch Lạc Hà Cốc có tác dụng đề cao rất lớn. Nếu không có Thánh trì, dựa vào thể chất cũng không tấn cấp nhanh như vậy.
 
Tình Nhi nói đến đây, không khỏi dừng một chút nói:
 
- Chỉ bất quá, gần đây không biết có phải là vì muội tấn cấp hấp thu năng lượng Thánh trì quá nhiều, hay bởi vì nguyên nhân gì khác, Thánh trì cư nhiên bạo động. Bằng không, sợ rằng muội còn bế quan ở trong đó, cũng bỏ lỡ gặp Nghệ Phong ca ca.
 
- Bạo động?
 
Nghệ Phong nhìn Tình Nhi hỏi.
 
Tình Nhi gật đầu:
 
- Đúng vậy! Đây là chuyện tình chưa từng có qua, lần trước bạo động, nếu không có phụ thân và mấy vị trưởng lão liên thủ kéo ta từ trong Thánh trì ra, còn không biết có hậu quả gì nữa. Chỉ rất thần kỳ chính là, muội vừa ra khỏi Thánh trì, bạo động kia cũng ngừng lại.
 
- Có phải Thánh trì có quan hệ tới Thánh Thủy hay không?
 
Nghệ Phong đột nhiên hỏi.
 
- Cứ mỗi mười năm, trong Thánh trì sẽ xuất hiện mười giọt Thánh Thủy. Chỉ là gần hai mươi năm nay, lại không có một giọt nào.
 
Nói đến này, Tình Nhi không khỏi thở dài một hơi, hiển nhiên điều này khiến Lạc Hà Cốc lo lắng.
 
- Không có?
 
Nghệ Phong ngẩn ra, kết quả này đối với Nghệ Phong mà nói, là cực kỳ bất lợi.
 
Nếu như thực sự không có, vậy làm sao bài trừ tử khí trong đầu trong hắn?
 
- Được rồi, Nghệ Phong ca ca, lần này huynh tham gia tỷ thí trong cốc, là vì Tam Tinh Hồng Môi hay Thánh Thủy?
 
Tình Nhi hỏi.
 
- Thánh Thủy!
 
Nghệ Phong nhìn Tình Nhi nói:
 
- Ta có một chút di chứng, phải có Thánh Thủy mới giải quyết, chỉ là nếu bên này không có Thánh Thủy, ta phải tìm cách khác.
 
Hiện tại Nghệ Phong cũng có chút minh bạch, vì sao Lạc Hà Cốc Chủ làm như vậy.
 
Chơi thủ đoạn như vậy, nguyên lai là bởi vì không có Thánh Thủy.
 
Lấy quan hệ của Lạc Hà Cốc và Thánh địa, mặc dù hắn qua toàn bộ ba cửa. Thế nhưng người ta không có thứ này, cũng không thể bức được.
 
- Di chứng, có nghiêm trọng lắm hay không?
 
Tình Nhi lo lắng hỏi.
 
- Một ít phiền toái nhỏ, không nghiêm trọng lắm!
 
Nghệ Phong không muốn Tình Nhi lo lắng.
 
Tình Nhi không dễ bị lừa như vậy, có thể ngàn dặm xa xôi chạy đến Lạc Hà Cốc, đồng thời mục tiêu tập trung trên người Thánh Thủy, di chứng kia tuyệt đối không đơn giản được.
 
- Tuy rằng gần hai mươi năm Thánh trì không có ngưng kết ra Thánh Thủy, thế nhưng Lạc Hà Cốc còn có dự trữ. Lấy tính cách của phụ thân, tuy rằng đau lòng, thế nhưng cũng sẽ không phạm ước.
 
Tình Nhi quay qua Nghệ Phong nói :
 
- Chỉ là Thánh Thủy có hữu dụng đối với di chứng của huynh sao?
 
Nghe Tình Nhi nói, lúc này Nghệ Phong mới thở dài một hơi.
 
Có trữ hàng là tốt rồi.
 
Tuy rằng không biết một giọt Thánh Thủy có thể tinh lọc nguyên hồn hay không, thế nhưng vẫn tốt hơn không có. Hơn nữa là cách của Triệu lão, tỷ lệ tất nhiên có bảy tám phần mười.
 
- Hẳn là không thành vấn đề!
 
Nghệ Phong quay qua Tình Nhi nói:
 
- Chỉ là, muội đột nhiên trái ý phụ thân. Không sợ hắn trách cứ sao?
 
Tình Nhi thè lưỡi, đầu lưỡi đỏ sẫm kia, cực kỳ tinh linh, khiến Nghệ Phong nhìn thất thần.
 
- Phụ thân không đành lòng trách cứ muội đâu. Một giọt Thánh Thủy mà thôi, ta trước sau cũng dùng hơn hai mươi giọt rồi.
 
Tình Nhi hi hi cười cười.
 
Nghe được Tình Nhi nói, Nghệ Phong cảm giác tim đập lợi hại.
 
Hơn hai mươi giọt Thánh Thủy a? Chậc chậc, nha đầu kia thật biết hưởng? Kia là hơn hai mươi giọt a.
 
Lạc Hà Cốc quả thực tài đại khí thô.
 
Nghệ Phong nhất thời yên tâm, thầm nghĩ hơn hai mươi giọt ngươi cũng có thể tùy ý tung ra, cho ta một giọt cũng không có gì.
 
Thế nhưng Nghệ Phong quên mất một chuyện, Tình Nhi là nữ nhi người ta, bảo bối gì đó, cho nữ nhi cũng không đau lòng.
 
Giống như phụ mẫu kiếp trước của Nghệ Phong, thà rằng ăn hà tiện, cũng muốn mua cho muội muội hắn một điện thoại di động đẹp. Mà đối với ngoại nhân, một phần mười cái điện thoại di động cũng không bỏ được?
 
- Tình Nhi, trước khi ta đến nghe sư tôn ta nói, Lạc Hà Cốc có phiền phức? Là phiền phức gì? Thánh trì bạo động sao?
 
Nghệ Phong nghi hoặc hỏi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
 
- Không phải! Thánh trì bạo động trừ phụ thân và mấy vị trưởng lão biết, người ngoài căn bản không có khả năng biết. Phiền phức của Lạc Hà Cốc là năng lượng của Cửu Tinh Hồng Môi. Chỉ là hiện tại bị các ngươi giải quyết rồi, hẳn là có thể duy trì vài chục năm.
 
Tình Nhi thấy Nghệ Phong vẫn không hiểu, tiếp tục giải thích nói:
 
- Năng lượng của Thánh trì và năng lượng của Cửu Tinh Hồng Môi có chút tương khắc. Nên phải hái bớt Tam Tinh Hồng Môi mới có thể tiêu trừ nguy cơ.
 
Nghe thế, lúc này Nghệ Phong mới hiểu được.
 
Hắn nhịn không được mắng to nói:
 
- Ta kháo, phụ thân muội thực sự là đại hồ ly.
 
Mẹ nó, lừa mọi người hỗ trợ, cư nhiên mỗi người còn nhớ ơn hắn.
 
Nghệ Phong nhớ tới thời điểm đưa mọi người phân nửa Tam Tinh Hồng Môi, biểu tình của đám võ giả mừng rỡ như điên.
 
Nghệ Phong nhịn không được khinh bỉ Lạc Hà Cốc Chủ.
 
- Không được mắng cha muội.
 
- Hừ!
 
Tình Nhi hừ một tiếng, lập tức che miệng cười nói:
 
- Chỉ là phụ thân thực sự rất hồ ly.
 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.