Chương trước
Chương sau
 
Tin tức Thiên Xà cung bị diệt, nhất thời giống như cuồng phong mang theo sức mạnh cường đại khếch tán toàn bộ đại lục, lấy Thiên Xà cung làm trung tâm, tốc độ lan tràn khiến người ta líu lưỡi. Mà người thường trong thế tục, thường xuyên có thể thấy nhiều bóng người lướt qua hư không.
 
Đối với Vương Cấp đã vượt qua người thường mà nói, thấy đại lục đột nhiên xuất hiện nhiều cường giả như vậy. Đáy lòng cũng suy đoán được thượng tầng đại lục xảy ra đại sự gì đó. Chỉ bất quá, chuyện này bọn hắn không có tư cách biết đến.
 
Tình huống như vậy, khiến người thường trong truyền ra các phiên bản. Tỷ như xuất hiện Thần tích, khiến mọi người đại lục xua như xua vịt. Lại tỷ như xuất hiện tuyệt thế đại ma đầu, dẫn đến những cường giả ngày thường không thấy được này kinh khủng tán loạn.
 
Thế nhưng mặc kệ khả năng nào, tất cả mọi người đều biết đại lục không bình tĩnh nữa.
 
Tại đông đảo thế lực biết tin tức chân chính, đặc biệt những người lúc trước có mâu thuẫn thù riêng với Liễu Nhiên, cả đám đều kinh sợ không thôi. Đặc biệt nghe nói, từ khi Liễu Nhiên xuất thủ đến hủy diệt Thiên Xà cung dùng gần một canh giờ. Đồng thời Thiên Thiếu tự bạo, ngay cả quần áo của Liễu Nhiên cũng không loạn một chút. Điều này khiến đám lão gia hỏa trong các thế lực lớn chấn động không thôi, trong lòng thấy lạnh lẽo.
 
Một Quân Cấp thấp nhất cũng đạt tới ngũ giai tự bạo, thế nhưng ngay cả quần áo đối phương cũng không có phá được một chút. Rốt cuộc Liễu Nhiên cường đại đến nông nỗi nào? Trừ thế lực siêu cấp ra, còn có ai có thể ngăn cản Liễu Nhiên?
 
Kinh khủng như vậy, khiến những người luôn luôn cao cao tại thượng này bắt đầu điên cuồng bố trí lực phòng ngự lượng tương ứng, tuy rằng biết tác dụng không lớn, thế nhưng mọi người vẫn chăm chú bố trí.
 
Có không ít lão gia hỏa, nghe tin liền đi khỏi tông môn, không dám ở lại trong tông môn.
 
Tình huống như vậy, khiến thế lực tương ứng khinh bỉ, đồng thời cũng hoảng sợ không thôi, chỉ cần một người, lại khiến các lão gia hỏa bình thường cao cao tại thượng cao chạy xa bay, đây là hạng khí phách gì?
 
Thế nhưng, rất nhiều lão gia hỏa lại hội tụ một chỗ, có chút sợ hãi thảo luận việc này. Mà mục đích thực sự của Liễu Nhiên, được những người này phân tích, cũng lục lọi không sai biệt lắm.
 
- Xem ra, Liễu Nhiên kia cảnh cáo chúng ta.
 
Đám người hội tụ cùng một chỗ hít sâu một hơi nói:
 
- Chỉ là thật không ngờ, hắn ngắn ngủi vài thập niên, thành tựu cấp độ kinh khủng như vậy.
 
- Hừ! Lần này, mặc kệ làm sao đều phải chém giết đệ tử của Liễu Nhiên, người có thể được Liễu Nhiên chọn làm đệ tử. Thiên phú tất nhiên sẽ không kém, lẽ nào ngồi đợi một người như Liễu Nhiên xuất hiện sao?
 
- Chém giết, ngươi nói nhẹ nhàng quá nhỉ. Nhìn tư thế của Liễu Nhiên, hiển nhiên là ai động đệ tử hắn, hắn diệt cả nhà đối phương. Đây rất có thể cũng là ý tứ của Thánh địa, nếu như là của Thánh địa. Như vậy hậu quả ngươi chịu đựng nổi sao?
 
- Ta... Thế nhưng, chung quy không thể ngồi đợi một người như Liễu Nhiên xuất hiện?
 
- Cho dù nhiều Liễu Nhiên lại làm sao, trước đây có thể sử dụng thủ đoạn bức Liễu Nhiên lánh đời, vậy hiện tại cũng có thể.
 
Một người trong đó hừ lạnh.
 
Mọi người nghe thế, sắc mặt không khỏi đỏ hồng. Thủ đoạn lúc trước cũng không quá quang minh, dùng nữ nhân của Liễu Nhiên uy hiếp, nếu như truyền ra, sợ là sẽ bị người đời khinh bỉ đến chết.
 
- Huống chi, cho dù thiếu niên này đạt được trình độ như Liễu Nhiên. Cũng bất quá là một cường giả siêu cấp, một cường giả siêu cấp mà thôi, tuy rằng có chút phiền phức, thế nhưng cũng không phải không ai có thể ngăn trở.
 
Những lời này, khiến mọi người gật đầu. Thế nhưng sắc mặt cả đám đều không tốt lắm, nhiều hơn một cường giả siêu cấp, ý nghĩa đại biểu rất lớn. Nên không ai nguyện ý trận doanh đối phương nhiều hơn một cường giả siêu cấp.
 
- Chỉ là, nếu như có thể mà nói, giải quyết đệ tử của Liễu Nhiên là hay nhất.
 
- Hừ! Ngươi nói nhẹ nhỉ. Nhìn tư thái của Liễu Nhiên, hiển nhiên là bao che cho đệ tử. Thực lực hiện tại của hắn, trong các ngươi ai địch nổi?
 
- Cũng không đến mức như vậy. Dù sao ước định năm đó vẫn còn. Liễu Nhiên càn rỡ hơn nữa cũng phải cố kỵ một ít. Chúng ta tự nhiên không thể ra tay. Thế nhưng, thủ hạ của chúng ta thì sao? Ha ha, nếu đệ tử mà Liễu Nhiên lựa chọn xuất thế, vậy nhất định sẽ trêu chọc một ít người. Nghe nói đồ đệ kia của hắn mới hai mươi tuổi, cho dù cường thịnh hơn nữa cũng không đáng để vào mắt? Chỉ cần chúng ta không ra tay. Thủ hạ chúng ta chém giết đệ tử hắn, cho dù Liễu Nhiên nổi giận cũng không thể làm gì được. Nếu như Liễu Nhiên bởi vì chuyện này mà xuất thủ, ta không cần làm gì, kia tự nhiên có người sẽ ra tay chém giết hắn.
 
Một câu nói này, khiến rất nhiều người hơi nhíu mày, thế nhưng không thể phủ nhận đây là một cách hay. Dù sao Liễu Nhiên có thể uy hiếp đến bọn họ, nhưng không uy hiếp được thủ hạ của bọn hắn. Chỉ cần tìm được cớ xuất thủ với đệ tử của Liễu Nhiên, cho dù là Liễu Nhiên cũng không thể nói gì hơn. Bọn họ chiếm quyền chủ động, cho dù đến lúc đó Liễu Nhiên muốn trả thù, cũng sẽ có rất nhiều người dùng danh nghĩa ước định lúc trước đứng ra chém giết Liễu Nhiên.
 
- Quyết định như vậy đi. Khụ, nghĩ không ra Liễu Nhiên cư nhiên lớn đến loại tình trạng này, xem ra lực lượng Thánh địa lại tăng vọt rất nhiều. Nếu Liễu Nhiên lập uy cho chúng ta nhìn, chúng ta cũng nên cho hắn chút mặt mũi. Cũng không biết, đồ đệ này của hắn có phải giống như hắn năm đó hay không. Nếu như quá kém, vậy chúng ta giúp hắn giải quyết.
 
Một người trong đó cười lạnh nói.
 
- Nếu tất cả mọi người đồng ý, vậy chúng ta cứ theo kế hoạch mà làm. Thánh địa không xuất thế, Liễu Nhiên không có khả năng mỗi ngày ở bên người đệ tử hắn. Cho dù chúng ta không ra tay, đối phó đệ tử hắn vậy là đủ rồi.
 
...
 
Đại lục an bình quá lâu, lúc này lại bởi vì Liễu Nhiên lần đầu tiên xuất thủ sau mười năm, trở nên cuộn sóng không ngừng. Mà tình huống như vậy Nghệ Phong cũng không biết, nếu như hắn biết đến, tất nhiên sẽ bội phục Liễu Nhiên không thôi. Nhấc tay khiến cả đại lục rung động vài cái, không nói vang dội cổ kim, thế nhưng cũng bá đạo đến cực điểm.
 
Mà lúc này Nghệ Phong đang đi bộ cùng Trữ Huyên, một đường vô cùng cẩn thận.
 
Từ ba ngày trước, Trữ Huyên thành công tiến vào cửu giai, Nghệ Phong và Trữ Huyên chuẩn bị cùng nhau trở lại sư môn Trữ Huyên. Dù sao cũng là chuyện tình nhằm vào Trữ Huyên, còn phải trở về thỉnh giáo tiền bối sư môn Trữ Huyên một chút. Đối với đại lục, các nàng lý giải càng nhiều.
 
Đương nhiên, Nghệ Phong cũng thật không ngờ Trữ Huyên đi vào cửu giai tiêu tốn thời gian tròn mười ngày. Mười ngày này bởi vì Nghệ Phong thi triển Trảm Tiên mà suy yếu, không thể giúp đỡ Trữ Huyên dù chỉ một chút, có khả năng làm chính là dựa vào y thuật trợ giúp Trữ Huyên xử lý một ít vướng mắc về thân thể.
 
Thế nhưng, cho dù như vậy, Trữ Huyên cũng dựa vào chính mình, đề cao tới cửu giai. Tuy rằng tiêu tốn thời gian không ngắn, nhưng vận tiến lên một bước. Điều này khiến Trữ Huyên cũng có chút không dám tin tưởng.
 
Thế nhưng đáy lòng cũng mơ hồ minh bạch, Nghệ Phong dựa vào y thuật giúp nàng giải quyết các vấn đề thân thể có tác dụng rất lớn. Đạt được trình tự như nàng, bất luận một vướn mắt nào, đều có thể ảnh hưởng thành bại.
 
Trữ Huyên đạt được Tôn Cấp cửu giai, trong lòng cũng thở dài một hơi, lúc này nếu như đối mặt trận doanh lần trước. Đối phó sẽ dễ dàng hơn rất nhiều, thậm chí không cần phải chạy trốn.
 
Nhìn Trữ Huyên trước mặt càng thêm nội liễm cao quý, khóe miệng Nghệ Phong cũng có chút tiếu ý. Thiên phú của Trữ Huyên tự nhiên không cần phải nói, cho dù so với mình kém một ít, thế nhưng cũng không kém nhiều lắm, tuổi tác như vậy đạt được cửu giai đỉnh, không nói tuyệt thế vô song, thế nhưng cũng là lông phượng sừng lân.
 
- Thực lực của ngươi khôi phục thế nào rồi?
 
Trữ Huyên nhìn Nghệ Phong bên cạnh dò hỏi.
 
- Khôi phục bảy tám thành rồi.
 
Nghệ Phong cười cười, di chứng so với thi triển Trảm Tiên lúc trước, lúc này hiển nhiên yếu đi rất nhiều, tuy rằng thực lực đồng dạng giảm xuống một chút, thế nhưng thời hạn khôi phục lại rút ngắn phân nửa, ngắn ngủi không đến nửa tháng, đã khôi phục đến thực lực Tôn Cấp, sợ là không quá một hai ngày nữa là có thể khôi phục đến thời kỳ toàn thịnh.
 
- Vậy là tốt rồi!
 
Trữ Huyên thở nhẹ một hơi, Nghệ Phong có thể khôi phục thực lực, kia bọn họ càng an toàn:
 
- Ngươi có phát hiện hay không, hiện tại hình như có điểm khác thường, lấy phạm vi thế lực của Thiên Phủ, nửa tháng cũng không thấy một cái bóng, điều này quá mức quỷ dị rồi. Cho dù không tìm được chúng ta, cũng không đến mức không có một chút tin tức a.
 
Nghe được Trữ Huyên nói, Nghệ Phong đồng dạng nghi hoặc vạn phần, này xác thực có chút khác thường.
 
Nghệ Phong và Trữ Huyên cũng không biết, bởi vì nguyên nhân Liễu Nhiên, đồng dạng để Thiên Phủ rung động mấy lần. Trước mặt đại sự kiện Liễu Nhiên xuất thủ diệt Thiên Xà cung như vậy, chuyện nhỏ của Nghệ Phong và Trữ Huyên tự động trôi qua, Thiên Phủ hạ lệnh bắt đám cao tầng từng công kích Trữ Huyên kia, sau đó cũng vội vàng xử lý dư âm do Liễu Nhiên gây ra, căn bản không có thời gian an bài hạ nhân đi đối phó Trữ Huyên.
 
Cứ như vậy, đã cho hai người tranh thủ thời gian nhất định. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
 
Nghệ Phong không biết những chuyện này, ngưng trọng nói:
 
- Đối phương thật lâu không ra tay, sợ là có âm mưu gì đó. Nên cẩn thận là tốt nhất!
 
- Uhm!
 
Trữ Huyên gật đầu.
 
Nghệ Phong nhìn Yêu Ngọc trong lòng, từ lúc Yêu Ngọc đưa bọn họ chạy ra, liền lâm vào ngủ say, nuốt một hồn thể Tôn Cấp cao giai có hiệu quả rất lớn đối với nó, bằng không Yêu Ngọc luôn luôn hưng phấn không có khả năng rơi vào ngủ say.
 
Nếu đúng như thế thì trong lòng Nghệ Phong rất mừng rỡ, bởi vì mỗi lần Yêu Ngọc ngủ say đều cùng với thực lực lớn mạnh. Nói không chừng lúc này tỉnh lại, là có thể đi vào thất giai trung cấp.
 
Lấy Yêu Ngọc sơ cấp đối phó tam giai giống như dạo chơi, vậy đi vào trung giai, nghĩ đến đối phó ngũ giai hẳn là cũng sẽ không tốn quá nhiều khí lực đi. Nghệ Phong nhớ kỹ, Yêu Ngọc chỉ là thôn phệ hồn thể Tôn Cấp, mượn lực lượng này bỗng nhiên thực lực đề cao, có lực lượng ngang ngũ giai. Khi nó tiêu hóa hết toàn bộ, ngũ giai bình thường tất nhiên không phải đối thủ của nó.
 
Chỉ là, Nghệ Phong đồng dạng có chút lo lắng. Bởi vì Yêu Ngọc đề cao thực sự quá nhanh, đồng thời lão đầu tử đã từng nói không nên để Yêu Ngọc thôn phệ quá nhiều hồn thể, lúc này bất đắc dĩ để Yêu Ngọc thôn phệ Tôn Cấp cao giai, cũng không biết có thể lưu lại di chứng hay không.
 
Nghĩ vậy, Nghệ Phong không khỏi thở dài một hơi, thầm nghĩ có cần phải đến lúc đó hỏi Lão đầu tử một chút. Nếu như bởi vì như vậy mà lưu lại di chứng cho Yêu Ngọc, vậy đáy lòng Nghệ Phong nhiều ít sẽ có chút khó chịu.
 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.