Mọi người không phải là hạng người lòng tham không đáy, lúc thu hồi được đan dược, cả đám chuẩn bị dẹp đường hồi phủ. Đối với lựa chọn như vậy, Nghệ Phong cũng không phản đối. Lần này có thể được đến viễn cổ ảo cảnh truyền thừa đã là niềm vui quá lớn lao đối với hắn, như vậy hoàn toàn là đủ rồi. Nghệ Phong cũng không hy vọng xa vời có thể nhận được chỗ tốt gì khác. Huống chi, chỗ tốt bình thường, thực sự hắn còn cảm thấy chướng mắt.
Cứ như vậy, một đám người lần thứ hai trùng trùng điệp điệp trở về lối vào di chỉ. Mà ngay khi đám người Nghệ Phong chuẩn bị bước ra khỏi di chỉ, Băng Ngưng lại kéo Nghệ Phong qua một bên. Điều này khiến Nghệ Phong sửng sốt, đồng thời trong lòng cũng quá đỗi vui mừng. Thầm nghĩ cuối cùng băng tuyết nữ thần này cũng không đỡ được tuyệt thế mị lực của bản thiếu, trước khi rời đi di chỉ này, muốn biểu diễn một phen mây mưa thất thường trên hành trình lên đỉnh...
Nghĩ vậy, sống lưng của Nghệ Phong thẳng lên vài phần, đi từng bước giống như quan lớn cười hì hì theo phía sau Băng Ngưng, ánh mắt di động trên thân thể mềm mại đầy đặn của Băng Ngưng... Đáy lòng nghĩ đến lúc đó chính mình có nên rụt rè một phen, dù sao chính mình là một người thuần khiết, không thể biểu hiện quá mức rõ ràng.
Vừa nghĩ như vậy, Nghệ Phong liền quyết định, chờ một chút Băng Ngưng dùng sức mạnh, nhất định sống chết cũng phải giãy dụa, cuối cùng không giãy dụa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-anh/1229230/chuong-1049.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.