Chương trước
Chương sau
 
- Nghĩ không ra, các ngươi cư nhiên đều đạt tới cấp độ tứ giai!
Nghệ Phong có chút kinh ngạc nhìn bốn người.
Cô Tinh liếc mắt nhìn Nghệ Phong:
- Ngươi hiện tại đã đạt tới cấp độ nào trong Vương Cấp rồi?
Đối với những bằng hữu này, Nghệ Phong cũng không ẩn dấu, cười cười nói:
- Giống như các ngươi!
- Kháo… Biến thái!
Nghị Minh tức giận mắng một tiếng.
- Khi chúng ta tới Vương Cấp, ngươi mới Tướng cấp thất giai, chúng ta tới tứ giai, ngươi cũng đạt tứ giai! Hơn nữa chúng ta còn được ma luyện sinh tử trong luyện ngục đi ra.
Nghị Minh càng nói càng tức giận, hận không thể cắn Nghệ Phong hai cái.
Nghệ Phong nhìn về phía mấy người Băng Hồn, quả nhiên thấy được ánh mắt ghen ghét cùng với cả căm tức của mấy người, bốn đạo nhãn thần hầu như muốn giải phẫu hơn khiến Nghệ Phong hơi rụt đầu, yếu ớt nói:
- Đây cũng không phải lỗi do ta, từ khi mụ mụ sinh ra ta đã thông minh như vậy, các ngươi muốn trách thì trách mụ mụ của ta đi!
- Cút!
Nghe được Nghệ Phong nói, Họa Thủy không nhịn được nổi giận, mắng: tên súc vật này, hắn còn có mặt mũi nói ra như vậy, nhớ tới bọn họ vì đề thăng thực lực, tôi luyện quên mình trong luyện ngục, thế nhưng bao nhiêu lỗ lực như vậy cũng bị đối phương san bằng, điều này sao khiến đáy lòng bọn họ yên ổn.
Nghệ Phong nhún nhún vai ủy khuất, đối với phản ứng quá khích của bọn họ, hắn rất bất đắc dĩ:
- Được rồi, cùng lắm sau này ta tu luyện chậm hơn một chút, không bỏ các ngươi lại quá xa là được chứ gì!
Nghe được Nghệ Phong nói câu này, khóe miệng cá đám đều co quắp lại, hít sâu một hơi mới chậm rãi dẹp được tình tự bất ổn trong lòng, bốn người đều bước lên một bước, tập trung khí tức lên người Nghệ Phong, bọn họ quyết định lần này phải đánh đổ đối phương.
Thấy mấy người Băng Hồn vây quanh mình, Nghệ Phong không dám coi thường, bốn người này tuy chỉ có thực lực tứ giai, nhưng bọn họ đều không phải những Vương Cấp bình thường, lấy đặc thù của mỗi người, dù bọn họ đơn độc đấu với một Vương Cấp ngũ giai, cũng có thực lực đánh một trận.
Ngày trước, tuy rằng Nghệ Phong bằng vòa thực lực Tướng cấp thất giai chiến với bốn người bọn họ, thế nhưng lần đó là hỗn chiến, không phải bốn người cùng đánh một mình hắn, tuy rằng đa phần công kích của bọn họ đều rơi lại trên người Nghệ Phong, thế nhưng so với toàn lực vây công vẫn còn thua kém rất xa. Hơn nữa, khi đó hắn vận dụng kỹ năng Tà Đế là Trảm Tiên, mạnh mẽ đề thăng lực lượng của mình tới trình độ sánh ngang Vương Cấp.
Thế nhưng lần này bốn người bọ họ hạ quyết tâm toàn lực vây công hắn. Cho dù nghệ Phong tự tin, cũng không dám bảo chứng nhất định có thể chống lại, dù sao bốn người đều không phải tứ giai bình thường, ít nhất, nữ nhân Họa Thủy kia khi thi triển bí pháp Trạm Lam, coi như Vương Cấp ngũ giai cũng không phải đối thủ của nàng.
Đám người Băng Hồn, Cô Tinh, tuy rằng không rõ thân phận bọn họ ra sao, thế nhưng trên người bọn họ chưa bao giờ thiếu kỹ năng. Thật giống như lần trước, bốn người đều thi triển ra vũ kỹ Địa giai!

Nhìn mấy người trên đài chuẩn bị chiến đấu, chúng đạo sư của học viện nhanh chóng tổ chức cho học viên lui về phía sau, những học viên này hiển nhiên cũng biết công kích của năm người kịch liệt cỡ nào, thế nên đạo sư vừa mở miệng nhắc nhở, tất cả đều nhanh chóng lui lại phía sau.
Lui lại hơn trăm thước, những lão sinh đã trải qua kịch đấu lần trước tiếp tục rút lui về phía sau, điều này khiến cho một ít tân sinh không nhịn được hỏi:
- Sư huynh, chúng ta đã lui xa về phía sau hơn trăm thước, còn phải lui tiếp sao? Bọn họ không lợi hại như vậy chứ?
Vị sư huynh kia cả giận nói:
- Ngươi biết cái gì, đến khi bị kình khí đập cho bầm dập mặt mũi, lúc đó ngươi đừng có khóc.
- Sư huynh! Ngươi không nói giỡn chứ?
- Hừ! Lão tử không thừa hơi nói giỡn với ngươi, ngươi lẽ nào không thấy những tên lõi đời kia đều chạy lui nhanh nhất sao? Nếu ngươi nghĩ mình da dày thịt béo, có thể đứng lại chỗ này. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Người sư huynh kia có điểm nóng vội, liếc mắt nhìn vị sư đệ.
Vị sư đệ liền nhìn thoáng qua mấy người được sư huynh gọi thành những tên lõi đời kia, quả nhiên đang lùi nhanh về phía sau, trong lòng không còn hoài nghi, nhanh chóng tung người lùi về phía sau. Chạy theo sư huynh, chung quy sẽ không sai được.
Nhất thời, giữa sân chỉ còn lại những học viên tự tin vào thực lực của mình, cả đám khác đều chạy cách xa khỏi lôi đài. Đám người thiếu nữ áo hồng cũng lùi ra xa nhìn năm người trên đài, ước ao không ngớt, chẳng biết khi nào bọn họ mới có được lực uy hiếp như vậy.
Họa Thủy luôn là người nóng nảy nhất, thấy mọi người phía dưới đã lui xa tương đối, một quyền ẩn chứa đấu khí lập tức hung hăng đánh thẳng về phía Nghệ Phong. Năng lượng nóng rực như lửa, tuy rằng không quá mãnh liệt, thế nhưng Nghệ Phong vẫn cảm ứng được.
- Quả nhiên cô nàng này đã mơ hồ lĩnh ngộ được năng lượng thuộc tính hỏa!
Nghệ Phong nghiêng người tránh khỏi đầu quyền của Họa Thủy, công kích của nàng đánh thẳng vào hư không, một tiếng "Rắc" vang lên, không gian dường như thủy tinh bị vỡ vụn, xuất hiện vài khe nứt đen ngòm.
- Kháo!
Nghệ Không không nhịn được mắng một tiếng, thầm nghĩ nữ nhân này hận hắn tới vậy sao? Vừa ra tay đã dùng năng lượng cực mạnh, như hận không thể dùng một quyền đập bẹp hắn. Một quyền không trúng của Họa Thủy cũng không cho Nghệ Phong bình tĩnh lại, đầu quyền của Cô Tinh không biết từ khi nào đã xuất hiện tại phía sau hắn, kình khí cường đại của nó khiến Nghệ Phong một lần nữa phải tránh né.
Bốn người sớm đã có ăn ý, thấy Nghệ Phong tránh ra, lập tức xuất thủ chặn lấy đường lui của Nghệ Phong.
Trong nháy mắt, thân quyền của Nghị Minh đã đánh tới, khiến Nghệ Phong không còn đường né tránh, Nghệ Phong bèn dồn đấu khí lên đến đầu quyền, năng lượng thuộc tính kim quán thấu lên trên cánh tay, bộc phát ra kim quang chói mắt, một quyền hung hăng đánh về phía Nghị Minh.
Năng lượng thuộc tính kim kéo theo uy thế lớn lao, hung hăng đối chạm với một quyền của đối phương.
Binh…
Năng lượng thuộc tính kim được xưng là năng lượng có lực công kích mạnh nhất, dù Nghị Minh có thực lực tương đương Nghệ Phong, thậm chí còn nhỉnh hơn một chút, thế nhưng dưới công kích của năng lượng thuộc tính, hắn không hề chiếm ưu thế, bị Nghệ Phong mạnh mẽ áp chế, bị một quyền đánh lui lại phía sau mấy bước.
- Ngươi đã lĩnh hội năng lượng thuộc tính? Ngươi đã tới ngũ giai?
Đám người Họa Thủy và Nghị Minh kinh ngạc nhìn Nghệ Phong, không nhịn được chấn động.
Nghệ Phong trợn mắt nhìn, nói:
- Ai nói với các ngươi muốn lĩnh ngộ năng lượng thuộc tính phải đạt được ngũ giai? Lẽ nào tứ giai không được?
Mấy người Họa Thủy liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được vẻ nghi hoặc trong mắt đối phương. Bọn họ từng nghe nói qua có người chưa tới ngũ giai cũng có thể lĩnh ngộ năng lượng thuộc tính, nhưng những người như vậy chỉ là lông phượng sừng lân, coi như tại thời viễn cổ cũng ít đến thương cảm, càng đừng nói tới thời đại này. Thế nhưng sự thực hiện tại lại xuất hiện một người.
- Lẽ nào thiên phú của Nghệ Phong, còn có thể sánh ngang với thiên tài nghịch thiên thời viễn cổ?
Trong lòng mọi người đều dâng lên một cỗ cảm giác khiến họ hít thở không thông. Trong số bọn họ, Họa Thủy là mạnh nhất, nàng nguyên tưởng bản thân sắp lĩnh hội năng lượng thuộc tính liền có thể áp chế Nghệ Phong một bậc. Thế nhưng thật không ngờ chính là, Nghệ Phong đã hoàn toàn lĩnh hội rồi. Chênh lệch trong này, không hề nhỏ.
Đại đa số mọi người phía dưới còn không đạt được trình tự này, không rõ năng lượng thuộc tính đại biểu cho hàm nghĩ gì, thế nhưng thấy bốn người trong lúc nhất thời đều an tĩnh lại, cũng minh bạch được năng lượng thuộc tính khẳng định vô cùng trọng yếu với một cường giả.
Cô Tinh nhìn thân thể Nghệ Phong chớp động quang mang màu vàng kim, hắn cười khổ một tiếng, nói:
- Nguyên bản bốn người chúng ta còn nắm chắc bảy thành chiến thắng được ngươi, thế nhưng hiện tại còn lại không tới năm thành.
Nghe được những lời này của Cô Tinh, phía bên dưới ồ lên thành một mảnh. Cả đám trừng mắt thật to nhìn Nghệ Phong, tựa hồ không thể tin được lời Cô Tinh nói. Năm người thực lực đều tới tứ giai, thế nhưng bốn người vây công Nghệ Phong, bốn người cũng không có lòng tin chắc thắng, lẽ nào Nghệ Phong thực sự cường hãn như vậy? So với trong lời đồn còn mạnh hơn rất nhiều?
- Hừ! Vậy cũng không nhất định!
Họa Thủy biết rằng Nghệ Phong sở hữu năng lượng thuộc tính sẽ chệnh lệnh nhiều hơn bọn họ cỡ nào, thế nhưng nghe được Cô Tinh nói, ngạo khí của nàng càng được kích phát:
- Đối với người bình thường mà nói, hắn sở hữu năng lượng thuộc tính sẽ rất bất lợi cho chúng ta. Thế nhưng, chúng ta là người bình thường sao?
Nói xong, Họa Thủy không chút bảo lưu, trong tay kết ấn càng nhanh, Nghệ Phong có thể cảm giác thực lực đối phương điên cuồng tăng lên, trên người bộc phát ra uy áp cường đại, kích động hư không nổi lên từng cơn lốc.
- Bí pháp Trạm Lam, kết…
Họa Thủy quát khẽ một tiếng, một cỗ uy áp cực mạnh bức thẳng về phía Nghệ Phong.
- Hừ!
Nghệ Phong hừ lạnh một tiếng, so đấu khí thế, cho tới hiện tại hắn chưa sợ một ai, kể cả là Tôn giai.
- Uy áp Tà Đế!
Chiến ý bốc lên, chỉ trong chốc lát khiến phong vân biến sắc, toàn bộ hư không dấy lên một cỗ long quyển phong khổng lồ, tựa như quân lâm thiên hạ miệt thị toàn bộ sinh linh, cỗ khí thế này vừa uy nghiêm vừa bá đạo, áp bách không khí trong hư không mạnh mẽ ngưng tụ lại, cho dù đám người Cô Tinh cũng cảm giác hít thở không thông.
- So đấu khí thế, ngươi còn kém xa!
Nghệ Phong quay sang Họa Thủy quát một tiếng, theo lời vừa dứt, khí thế do Nghệ Phong ngưng tụ giống như một đầu trường long, mang theo uy nghiêm sắc bén tuyệt đối, đánh mạnh tới uy áp của Họa Thủy.
Họa Thủy bị cỗ uy áp này dọa sợ, dưới oanh kích của Nghệ Phong, uy áp của nàng bị phá hủy hoàn toàn trong giây lát, uy áp của Nghệ Phong tiếp tục đánh thẳng lên người Họa Thủy khiến nàng phải liên tục lui xa về phía sau mấy bước mới đứng vững lại, sắc mặt lúc này trắng bệch.
Nghệ Phong bức lui Họa Thủy, cũng không có thu hồi chiến ý, mạnh mẽ phát tán ra, bao phủ cả một khu vực. Mấy người Cô Tinh tự nhiên nằm trong khu vực này, cả đám đều cảm giác được áp lực cực lớn, không nhịn được phải nhíu mày, dùng đấu khí gắt gao chống đỡ cỗ uy áp kia. Thế nhưng mặc dù là vậy, bọn họ vẫn cảm giác đấu khí đang vận chuyển trong cơ thể có chút ngưng lại.
Dưới đài, một số ít người tự tin vào thực lực của mình, sắc mặt cũng đỏ bừng lên, cắn chặt hàm răng, nỗ lực không cho hai chân mình quỳ sạp xuống đất. Rất nhanh, bọn họ cảm giác sau lưng phủ đầy mồ hôi lạnh.
Một màn này, khiến cho mọi người đang chăm chú theo dõi phải nuốt một ngụm nước bọt thật sâu. Không thể ngờ, chỉ cần khí thế đã lợi hại như vậy!
Nghệ Pong nhìn đoàn người dưới đài đang gắt gao chống đối lại uy áp, mặc dù hắn nghĩ dựa vào uy áp Tà Đế đề thăng sức chiến đấu của mình, thế nhưng cũng không muốn những học viên kia phải lưu lại bóng ma trong lòng, chỉ đành thu hồi uy áp. Nghệ Phong vừa thu hồi uy áp lại, đám học viên kia lập tức ngồi bệt xuống đất, hít vội từng ngụm lương khí.
Với việc uy áp Tà Đế có uy thế lớn như vậy, Nghệ Phong tuyệt không bất ngờ. Ý thức chiến đấu theo thực lực hắn đề thăng cũng được đề thăng nhanh chóng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.