Chương trước
Chương sau
 
- Nghệ huynh! Ta van ngươi!
Hỏa Lân cầu xin, nói:
- Hỏa cốc là mạng của ta, nó bị hủy, ta cũng không sống được.
Mọi người nhìn thấy một màn này, cả đám đều cổ quái nhìn Hỏa Lân. Mỗi cường giả Vương cấp đều có tôn nghiêm của mình, thế nhưng một thiếu niên thiên tài là cường giả Vương cấp ngũ giai, cư nhiên quỳ rạp xuống trước mặt một người để cầu xin. Ngay cả tôn nghiêm của một cường giả hắn cũng không cần? Hay là hắn ngây thơ cho rằng, thiếu niên tự khó bảo toàn thân mình kia có thể cứu được toàn bộ Hỏa cốc?
Nghĩ tới khả năng này, cả đám không khỏi hoang đường! Kết quả hiện tại đã không thể cải biến, trừ phi cốc chủ đối phương trở về, nhưng bọn họ còn trở về được sao? Hỏa động chuẩn bị kế hoạch kín kẽ như vậy, sao có thể thất bại được!
Nhìn Hỏa Lân quỳ rạp xuống ngay trước mặt mình, Nghệ Phong khom người muốn đỡ hắn đứng dậy. Đối với Hỏa Lân, người đã cùng mình tiến vào di chỉ, Nghệ Phong tán thưởng từ tận đáy lòng, không muốn hắn phải vất bỏ tôn nghiêm, quỳ ngay trước mặt mình.
- Hỏa huynh, không cần như vậy! Đứng lên đi!
Hỏa Lân kiên định nhìn Nghệ Phong, lắc đầu nói:
- Nghệ huynh, cầu ngươi.
Nghệ Phong cười khổ, nhìn đám người Quỷ động chủ, lập tức bất đắc dĩ thở dài một hơi, cuối cùng khổ sáp gật đầu, nói:
- Hỏa huynh, đứng lên đi!
Lúc này ánh mắt Hỏa Lân mới lộ ra tia mừng rỡ, đứng dậy, cúi đầu hành lễ với Nghệ Phong:
- Nghệ huynh, làm khó ngươi rồi.
Nghệ Phong đã đáp ứng, cũng không lề mề, quay sang nói với Hỏa Lân:
- Ngươi cũng biết khi ta toàn lực xuất thủ, hậu quả sẽ thế nào. Thế nên, toàn bộ đối phương không được phép để một ai ra ngoài. Nếu như ngươi đáp ứng ta, ta sẽ liều mạng ngăn trở!
Hỏa Lân cũng hiểu được lợi hại, hắn gật đầu thật mạnh:
- Hỏa cốc sẽ tận lực.
Chỉ bất quá, trong lòng Hỏa Lân đồng dạng cũng lo lắng. Số lượng Vương cấp bên phía đối phương hơn hẳn bên mình, nếu muốn một lưới bắt hết, đây là một khiêu chiến cực lớn.
Nghệ Phong vỗ vỗ vai đối phương, nói:
- Quỷ động chủ giao cho ta, còn lại phải dựa vào các ngươi.
Nói xong câu đó, Nghệ Phong nhìn về phía Quỷ động chủ, ánh mắt tràn ngập vẻ lăng lệ. Nếu lựa chọn ra tay, vậy lần này phải khiến toàn bộ người đối phương có đi mà không có về, bằng không hắn nhất định sẽ gặp phải tai họa ngầm cực lớn. Có điều, đối phương nhiều cường giả như vậy, nếu muốn giữa toàn bộ lại đây, nói dễ vậy sao? Cho dù là Nghệ Phong, cũng chỉ có thể đánh cược một phen, liều mạng ngăn trở.
Quỷ động chủ hiển nhiên cũng thống hận Nghệ Phong cực điểm, ánh mắt nhìn thẳng về phía Nghệ Phong, không hề che dấu lệ khí bên trong.
Nghệ Phong vung tay lên, lấy ra Hồn Ấn Đỉnh từ trong nạp linh giới, hồn lực từ thức hải tiến ra khỏi cơ thể, lập tức mạnh mẽ ngưng tụ lại. Hồn Ấn Đỉnh lại được hắn thu hồi trở về nạp linh giới.
- Ta chiến với ngươi một hồi!
Nghệ Phong nhìn Quỷ động chủ, trầm giọng nói.
Quỷ động chủ cười Ha ha âm hiểm:
- Ngươi đã muốn chết, ta đây sẽ thành toàn cho ngươi.
Nói xong, Quỷ động chủ liền hung hăng đánh một quyền về phía Nghệ Phong, nơi quyền đi qua, tiếng xé gió vang vọng hư không.
Nghệ Phong hóa thành một đạo tàn ảnh, biến mất trong tầm nhìn Quỷ động chủ, quay sang nói với Hỏa Lân:
- Hỏa huynh! Không để lại một người!
Công kích của Quỷ động chủ vừa lúc đánh lên tàn ảnh của Nghệ Phong, năng lượng cường đại khiến đạo tàn ảnh này bị phá tan sạch sẽ. Cùng lúc đó, mọi người cũng nghe được những lời này của Nghệ Phong.
Người bên phía Quỷ Quật động nghe được có chút ngẩn người, lập tức cười phá lên, trong tiếng cười tràn ngập vẻ châm chọc. Bọn họ chưa từng thấy có kẻ nào tự đại như vậy, cư nhiên nghĩ không để lại một người?
Tiểu tử này có phải đầu óc choáng váng? Lẽ nào hắn không thấy rõ được, hiện tại bên phía bọn hắn đang vô cùng thê thảm?
Quỷ động chủ cũng vì một lời này của Nghệ Phong rồi lộ ra dáng cười châm chọc, một tên đầu óc không bình thường, không lãng phí của hắn bao nhiêu thời gian.
Duy nhất chỉ có một người tin tưởng Nghệ Phong là Hỏa Lân, hắn nhanh chóng phân phó đám người bên Hỏa cốc, nói:
- Tổ trận, không cho một người bọn chúng chạy thoát.
Những lời này của Hỏa Lân khiến đám Vương cấp bên phía Quỷ Quật động càng cười to hơn. Chúng thầm nghĩ: những lời nay phải nói ngược lại mới đúng, hẳn là một người bên phía Hỏa cốc cũng không cho chạy thoát.
Hỏa Đồ nhìn lại Hỏa Lân, thấy biểu tình Hỏa Lân chăm chú, mặc dù trong lòng hắn cũng đầy cảm giác nghi hoặc, thế nhưng thấy ánh mắt Hỏa Lân nhìn về phía mình cầu xin, hắn rốt cục cũng cắn răng hạ mệnh lệnh:
- Toàn lực ngăn trở Vương cấp của đối phương, không cho một người bên chúng chạy thoát.
Hiển nhiên, uy tín Hỏa Đồ tại Hỏa cốc cao hơn Hỏa Lân nhiều lắm, hắn vừa dứt lời, chúng đệ tử liền lập tức liều mạng cuốn lấy đám Vương cấp. Một màn này, khiến đám Vương cấp nổi cơn thịnh nộ, bắt đầu tàn sát những đệ tử này.
Những tiếng kêu gào thảm thiết của đám đệ tử khiến Hỏa Lân không dám mở mắt nhìn. Trong lòng dâng lên hận ý khôn cùng, nhìn một cường giả ngũ giai của đối phương, lao về phía đối phương như một con chó điên.
Hai bên như say máu, chiến đấu càng lúc càng kịch liệt. Đương nhiên, bên phía Hỏa cốc vẫn bị vây vào hạ phong như trước, thế nhưng có Hỏa Đồ phân phó, đám đệ tử trung tâm như buông bỏ sinh mệnh, cuốn lấy đám Vương cấp đối phương, bám chặt không rời.
Nghệ Phong cũng không lãng phí thời gian, đánh một quyền về phía Quỷ động chủ, lực đạo một quyền này cũng không nhỏ, trên đầu nắm tay vang lên những tiếng xé gió.
- Không biết tự lượng sức mình!
Quỷ động chủ cười nhạt một tiếng, tuy rằng lực lượng của Nghệ Phong đáng sợ đối với Vương cấp bình thường, thế nhưng đối với Quỷ động chủ mà nói, căn bản không đáng nhìn, trong mắt hắn cũng đầy vẻ khinh thường. Đấu khí tùy ý dồn lên thân quyền, đánh về phía Nghệ Phong.
Ngay khi nắm tay Quỷ động chủ chuẩn bị va chạm với nắm tay Nghệ Phong, Quỷ động chủ lại phát hiện thiếu niên trước mặt cư nhiên nhếch lên một tia cười tà mị, bàn tay nguyên bản nắm chặt thành quyền bỗng nhiên mở ra, trong mắt Quỷ động chủ xuất hiện một hạt châu màu lam lưu chuyển sắc đỏ. Sau đó cảm giác được một cỗ lực thôn phệ mạnh mẽ xuất hiện.
Quỷ động chủ thậm chí không kịp phản ứng, nhìn hạt châu kia lớn dần trong mắt, sắc mặt hắn đại biến, không chút nghĩ ngợi bay ngược trở lại phía sau, tốc độ đạt tới cực hạn, trên mặt không thể che giấu vẻ kinh hoảng.
Thế nhưng Nghệ Phong đã xuất động Phệ Châu, sao cho đối phương có cơ hội né tránh. Hóa thành một đạo tàn ảnh, bàn tay vẫn bám sát đối phương. Giờ khắc này sắc mặt Quỷ động chủ trắng bệch, thế nhưng Vương cấp đỉnh phong dù sao vẫn là Vương cấp đỉnh phong. Cho dù nhận thấy lực lượng trong cơ thể bị thôn phệ không sai biệt lắm, hắn mạnh mẽ cắn đầu lưỡi, phun ra một ngụm máu trên nắm tay, dồn toàn bộ lực lượng cuối cùng, mạnh mẽ bay ngược về phía sau, sắc mặt kinh hoàng vô cùng.
- Muốn chạy trốn?
Nghệ Phong thấy đối phương chỉ trong nháy mắt cư nhiên đã ở ngoài xa hơn mười thước, trong lòng không nhịn được kinh ngạc. Phệ Châu đã tiếp xúc với hắn, thế nhưng đối phương còn có bản lĩnh như vậy, không hổ là Vương cấp đỉnh phong.
- Đi tìm chết!
Bàn tay mạnh mẽ nắm lại thành quyền, hóa thành một đạo tàn ảnh, hung hăng đánh về phía đối phương. Ngay cả Tôn cấp cũng phải tránh xa Phệ Châu, một Vương cấp đã tiếp xúc với nó, năng lượng trong cơ thể hầu như bị thôn phệ sạch sẽ trong nháy mắt. Mặc dù Quỷ động chủ nhờ máu huyết chạy thoát ra xa, thế nhưng lúc này lực lượng trong cơ thể hắn chẳng còn bao nhiêu, sao có thể ngăn trở một quyền của Nghệ Phong.
Rất nhanh, một quyền của Nghệ Phong hung hăng nện xuống ngực Quỷ động chủ. Một quyền toàn lực đánh xuông Quỷ động chủ căn bản không có lực lượng chống đối, ngực hắn lập tức giống như mặt đất bị sụp xuống, nội tạng nát bấy, thất khiếu tràn đầy máu ra ngoài, không còn chút sinh lực ngã vật xuống đất. Chỉ bất quá hai mắt vẫn mở trừng, hiện rõ vẻ kinh hoàng, sợ hãi và không cam lòng.
Quỷ động chủ ngã xuống đất khiến mọi người ngẩn ra, lập tức trừng mắt thật lớn nhìn thi thể hắn trên mặt đất, trong mắt cả đám đều tràn ngập vẻ không thể tin được, vị động chủ gần như vô địch trong cảm nhận bọn họ, cư nhiên không đỡ được hai chiêu của đối phương đã nằm xuống!
Sự thực này, khiến cả đám nhìn chằm chằm Nghệ Phong, toàn thân đầy mồ hôi lạnh. Nguyên bản vì động chủ chiến thắng Hỏa Diễm khiến khí thế cả đám vụt tăng, nhưng lúc này động chủ chết đi, nhất thời cả đám như rơi xuống vực thẳm.
Hỏa Lân không chút bất ngờ, dựa vào sự kinh khủng của Phệ Châu, đánh lén trong lúc đối phương không hề biết, nếu như còn không thể giải quyết đối phương nhanh chóng như vậy, đó mới là chuyện lạ. Hỏa Lân biết từ lúc Nghệ Phong đáp ứng hắn xuất động Phệ Châu, Hỏa cốc đã được an toàn rồi.
Một Vương cấp đỉnh phong mà thôi, nếu như có phòng bị, dù Nghệ Phong mượn Phệ Châu cũng phải tốn sức một hồi. Thế nhưng, đón đỡ Phệ Châu trong lúc không hề phòng bị, không khác gì muốn chết.
- Vây lấy Vương cấp của đối phương, không cho một người đối phương chạy thoát.
Nghệ Phong hét lớn một tiếng, thân ảnh lại lóe, công kích tới một tên Vương cấp ngũ giai của đối phương.
Hiển nhiên mọi người bên phía Hỏa cốc còn chưa tin cái chết một Vương cấp đỉnh phong là chuyện thực, thế nhưng nghe tiếng gầm lên của Nghệ Phong, cả đám cũng phản ứng lại, loại bỏ tâm tư hỗn tạp trong đầu, gắt gao cuốn lấy Vương cấp bên phía Quỷ Quật động. Bọn họ hiện tại rốt cuộc tin tưởng đại ngôn của Nghệ Phong và Hỏa Lân: muốn lưu lại toàn bộ người của đối phương.
Tên Vương cấp bị Nghệ Phong oanh kích tới căn bản không kịp phản ứng, đã bị Nghệ Phong dùng Phệ Châu thôn phệ sạch lực lượng, sau đó tiếp một quyền đánh lên ngực hắn, kết cục giống như Quỷ động chủ, thất khiếu chảy máu rồi chết.
Nghệ Phong làm xong tất cả, vẫn không dừng lại, tiếp tục oanh kích về phía một tên Vương cấp khác. Dưới sự phối hợp giữa tốc độ của Nghệ Phong và Phệ Châu, rất nhanh đã có hai ngũ giai ngã xuống trên tay hắn.
- Phệ Châu!
Trong thời gian ngắn, Nghệ Phong liên tục giải quyết ba người, đây là chuyện Tôn cấp cũng không làm được, thế nhưng cư nhiên lại phát sinh trên tay Nghệ Phong. Quỷ Nhị cũng thấy được hạt châu trong tay Nghệ Phong, trong đầu hiện lên một danh xưng kinh khủng, nhịn không được thốt lên.
"Phệ Châu", hai chữ này giống như ôn dịch, khiến cho lòng tin đám người Quỷ Quật động biến mất không còn một mảnh. Cả đám không ai dậy nổi lòng ngăn trở đối phương, đều điên cuồng nghĩ đột phá vòng vây của đệ tử Hỏa cốc, chạy trốn thật nhanh.
- Hỏa Lân, ngăn cản bọn họ! Một người cũng không cho chạy thoát.
Nghệ Phong hô lớn, từ khi đối phương gọi ra tên Phệ Châu, chỉ biết nếu không diệt hết đám người này, hậu hoạn sẽ vô cùng.
Quỷ Nhị nghe được Nghệ Phong muốn tiêu diệt sạch bọn họ, trong lòng đồng dạng hoảng hốt, một chưởng đánh lui Hỏa Thiên với thực lực bát giai, hóa thành một cái bóng bay nhanh về phía ngoài thành. Lúc này, có thể chạy giữ mạng mới là tốt nhất.
- Giao hắn cho ta, những Vương cấp còn lại giao cho các ngươi thu thập!
Nghệ Phong nói với Hỏa Thiên một câu, lập tức hóa thành một đạo tàn ảnh đuổi theo.
Trong lòng Nghệ Phong cũng sốt ruột mười phần, không chỉ vì Quỷ Nhị đào tẩu, tuy rằng chúng Vương cấp bên phía Quỷ Quật động bị hắn chém giết Quỷ động chủ và hai tên ngũ giai, thế nhưng quân số đối phương đông đảo, nếu như một người chạy thoát, sẽ dẫn tới phiền phức vô cùng. Nguồn truyện: Truyện FULL
Nghệ Phong nghĩ lưu lại giải quyết bọn họ, thế nhưng rất rõ ràng, ở đây chỉ có tốc độ của hắn là nhanh nhất, nhiệm vụ truy đuổi Quỷ Nhị chỉ có thể giao cho hắn làm.
Hỏa Lân nhìn Nghệ Phong truy đuổi theo Quỷ Nhị, đáy lòng không nhịn được cầu khẩn, tốc độ Quỷ Nhị thế nào hắn đã từng nghe qua, với thân pháp cao siêu, coi như tốc độ Vương cấp đỉnh phong cũng không so được với hắn. Tuy rằng Hỏa Lân biết tốc độ Nghệ Phong cực nhanh, thế nhưng có thể hay không đuổi kịp theo Quỷ Nhị, hắn vẫn lo lắng vô cùng!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.