Chương trước
Chương sau
 
Nghệ Phong và lão đầu tử đi một mạch xuống thác nước, dòng nước chảy từ trên cao đập xuống tạo thành bọt nước vang dội. Giống như những đóa hoa bay tung tóe, còn tản ra quang mang trong suốt.
- Xem cho kỹ!
Lão đầu tử nói một tiếng.
Tuy rằng cảnh sắc thác nước tuyệt đẹp, thế nhưng Nghệ Phong không có hứng thú nhìn. Hắn lui về phía sau hai bước, bình tĩnh nhìn lão đầu tử thi triển Tinh Bạo Thương Khung.
- Thức thứ nhất: Tinh Bạo Thiên Hạ!
Lão đầu tử hét lớn một tiếng, toàn thân tản ra một cỗ khí thế vô cùng khổng lồ, dường như toàn thân là thiên quân vạn mã đang ào ào xông tới. Từng cỗ khí thế tuôn ra từ trên người hắn bay ra hư không một vòng, tạo thành một làn sóng gợn.
Lợi kiếm trên tay lão đầu tử tỏa ra quang mang vạn trượng. Hắn quơ lợi kiếm lên đánh về phía thác nước.
Oanh!
Lợi kiếm xẹt qua để lại từng đạo năng lượng kinh khủng. Dường như năng lượng tràn đầy kim quang hiện thành một hình bán nguyệt bay ra ngoài. Hầu như trong nháy mắt lão đầu tử dùng lợi kiếm khống chế năng lượng màu vàng công kích tới thác nước.
Ầm ầm...
Một âm thanh vang lên mạnh mẽ, nguyên bản dòng nước đang chảy ào ạt xuống cư nhiên bị gián đoạn bắn ra bốn phía. Thác nước lớn dường như bị chặt đứt, dòng nước đang chảy xuống không thể tiếp tục chảy xuống, đều bị vây ở giữa, nhanh chóng ngưng tụ thành một hồ nước khổng lồ. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Tảng đá ở dưới thác nước hiện giờ bị cỗ năng lượng đánh thủng một lỗ sâu bảy tám thước. Toàn bộ tảng đá hóa thành bột phấn bay khắp bầu trời. Dòng nước bị một chiêu này cản suốt một phút đồng hồ, đến cuối cùng ngưng tụ đủ hơn mười thước nước rồi mới ầm ầm lao xuống thác nước.
Dòng nước ngưng tụ lao xuống vô cùng mạnh, hung hăng nện trên mặt hồ tạo thành một cái hố sâu. Thanh âm mãnh liệt bộc phát, dòng nước bị bắn ra ngoài giống như một quả bom, kình khí kinh khủng tán loạn.
Nghệ Phong cảm giác lỗ tai như bị chấn điếc, hắn ngơ ngác nhìn dòng nước đập xuống tạo thành một cái hố sâu khổng lồ trên mặt hồ, miệng há hốc. Trời ạ, đây còn là chiêu thức do Tướng Cấp thất giai thi triển sao? Thật quá kinh khủng a!
Nghệ Phong vỗ vỗ cái tai, hắn không thể tin được một màn trước mặt. Đây đâu còn là thứ mà Lôi Đình Phá Nhật Kiếm có thể so sánh. Tuy rằng Lôi Đình Phá Nhật Kiếm mạnh thế nhưng so với chiêu này kém hơn nhiều lắm. Nghệ Phong thầm nghĩ nếu sử dụng chiêu này có thể đối diện đánh văng Vương cấp đi.
Nghệ Phong hít sâu vào một hơi, ánh mắt nóng rực nhìn lão đầu tử.
Lão đầu tử khinh thường vẻ mặt không có tiền đồ của Nghệ Phong:
- Chỉ mới thức thứ nhất đã khiến ngươi như vậy, nếu như thi triển hai thức sau chắc ngươi điên mất phải không?
Nghệ Phong ngẩn người, hắn không có cách nào tưởng tượng hai chiêu phía sau mạnh tới đâu, lão đầu tử nói uy lực chiêu sau mạnh hơn trước rất nhiều, không biết sẽ cường hãn tới mức nào?
Nghệ Phong hít sâu vào một hơi, cố gắng dẹp yên chấn động và hưng phấn trong lòng. Hắn thầm nghĩ thật không hổ là kỹ năng chuyên chúc của Tà Đế, thật kinh khủng không cách nào hình dung. Tà Đế có thể trở thành quái vật cũng là bình thường.
- Lão đầu tử, nếu ta học xong cũng sẽ có khí thế như vậy?
Nghệ Phong líu lưỡi nói.
- Nếu như ngươi có thể lĩnh hội toàn bộ, cho dù không có khí thế như ta thì bảy tám phần vẫn thi triển được!
Lão đầu tử nói nhàn nhạt. Lần đầu tiên hắn học thành công, thi triển ra cũng không có khí thế như vậy, thế nhưng lấy cảm ngộ hiện giờ của hắn, thi triển Tinh Bạo Thiên Hạ đã có chút dùng dao mổ trâu giết gà.
- Bảy tám phần mười? Vậy cũng được rồi!
Nghệ Phong nhớ tới chấn động khi nãy, trong lòng hưng phấn không ngừng, hắn còn không hy vọng xa vời có thể thi triển ra khí thế giống như lão đầu tử.
- Thực lực của ngươi có thể thi triển hai thức đầu, về phần thức thứ ba hiển nhiên không có khả năng. Chẳng qua đối với ngươi mà nói thế là đã quá đủ!
Lão đầu tử vẫn còn chút không hài lòng với thực lực hiện giờ của Nghệ Phong.
- Vậy phải mạnh tới đâu mới có thể thi triển thức thứ ba?
Nghệ Phong hỏi.
- Chờ ngươi lên được Vương cấp rồi thử thí nghiệm xem. Khi đó thật ra miễn cưỡng có thể xuất ra thức thứ ba. Lúc đó ngươi mới chân chính thấy được Tinh Bạo Thương Khung. So với chiêu vừa rồi, uy lực của nó không chỉ gấp mười lần.
Lão đầu tử ra vẻ sùng bái Tinh Bạo Thương Khung.
Nghệ Phong líu lưỡi, hắn đã bị chấn động tới chết lặng. Thật không thể tưởng tượng được cùng lúc thi triển cả ba chiêu là khái niệm gì.
- Lão đầu tử, hai chiêu cấm pháp còn lại là gì? Sẽ không kém so với cái này chứ?
Nghệ Phong nhìn lão đầu tử nói. Nhìn thấy được Tinh Bạo Thương Khung, hắn rất có hứng thú với cấm pháp. Hắn rất muốn biết cấm pháp chuyên chúc của Tà Đế có bao nhiêu lợi hại.
 
Lão đầu tử nhàn nhạt nói:
- Cũng khá mạnh! Còn phải xem vào người sử dụng nữa!
- Đó là cấm pháp gì?
Nghệ Phong nhìn lão đầu tử hỏi.
- Một loại cấm pháp là: Trảm Tiên! Một loại cấm pháp là: Hấp Tinh!
Nghệ Phong cổ quái nhìn lão đầu tử:
- Hấp Tinh Đại Pháp? Ta kháo, đây không phải công pháp của Nhậm Ngã Hành sao? Vì sao lại trở thành cấm pháp của Tà Tông?
- Nhậm Ngã Hành? Hắn là ai? Ngươi đã từng nghe qua Hấp Tinh?
Lão đầu từ hồ nghi nhìn Nghệ Phong, rất khó lý giải vì sao Nghệ Phong biết được cấm pháp chuyên chúc của Tà Đế.
- Nhậm Ngã Hành hả? Ai da, cho dù nói với ngài thì ngài cũng không hiểu, dù sao đi nữa đó là tồn tại rất ngưu bức. Có phải Hấp Tinh của ngài là hấp thu công lực của người khác cho chính mình sử dụng không?
Nghệ Phong nhìn lão đầu tử nói.
Lão đầu tử ngẩn người nhìn Nghệ Phong nói:
- Vì sao ngươi biết?
- Ta kháo! Thật đúng sao?
Nghệ Phong ngẩn người không nhịn được mắng to. Nhưng lập tức hắn phấn chấn lên, nếu như nội dung của nó giống với Hấp Tinh Đại Pháp, có thể hấp thu công lực của người khác rồi chuyển hóa cho mình vậy thì việc gì mình phải tu luyện nữa? Chậc chậc, thế này thì còn sợ gì, Tôn Cấp, ta tới đây! Nghệ Phong càng nghĩ càng hưng phấn.
Lão đầu tử thấy đột nhiên Nghệ Phong nở nụ cười, hắn không hiểu Nghệ Phong có cái gì buồn cười, nhìn Nghệ Phong nói:
- Ngươi cười cái gì?
- Lão đầu tử, có phải học xong Hấp Tinh Đại Pháp thì ta không cần phải tu luyện nữa, sau này chỉ việc hấp thu công lực người khác là xong.
Nghệ Phong cười hắc hắc.
Một câu nói khiến lão đầu tử trong nháy mắt hiểu ra Nghệ Phong đang đánh chủ ý gì, hắn khinh thường nhìn Nghệ Phong nói:
- Ngươi mộng tưởng hão huyền đã đủ chưa? Tuy rằng Hấp Tinh có thể hấp thu công lực người khác cho chính mình sử dụng, thế nhưng cũng không đề thăng bất kỳ thực lực của ngươi lên. Nói như thế này cho dễ hiều, ngươi hấp thu công lực của một người Vương cấp, ngươi sẽ đạt được thực lực Vương cấp trong nháy mắt, nhưng khi thực lực Vương cấp dùng hết thì ngươi sẽ trở lại cảnh giới vốn có. Căn bản sẽ không gia tăng chút công lực nào!
Nghệ Phong nghe lão đầu tử nói vậy liền ngẩn người ra, trong lòng không nhịn được mắng to:
- Kháo! Vì sao có công pháp tồi như vậy? Đây không phải vũ nhục cái tên Hấp Tinh Đại Pháp sao?
Lão đầu tử nghe Nghệ Phong nói vậy suýt chút nữa tức chết: cái gì gọi là vũ nhục cái tên Hấp Tinh? Cấm pháp này kinh khủng như vậy ngươi còn chưa nhìn ra sao? Một người Tướng Cấp dựa vào hấp thu lực lượng người khác đạt tới Vương cấp. Đây là cấm pháp kinh khủng cỡ nào a, đề thăng thực lực trong nháy mắt, đó là một công cụ lừa đảo vô cùng khủng bố. Cho dù không có Vương cấp, ngươi hấp thu thực lực mấy người Tướng cấp, vậy không phải thực lực của ngươi cũng sẽ bành trướng lên sao? Người khác chiến đấu sẽ bị tiêu hao đấu khí, ngươi càng đánh lại càng nhiều. Cái này còn chưa đủ kinh khủng? Đương nhiên Hấp Tinh không thể sử dụng thường xuyên, thế nhưng chỉ cần thi triển một lần vào lúc nguy cấp cũng đủ để xoay chuyển thế cục.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.