Chương trước
Chương sau
 
Nghệ Phong càng lúc càng cảm giác Yêu Ngọc vô cùng quỷ dị, hắn cảm thấy Yêu Ngọc có rất nhiều bí mật, những bí mật này không phải một cái yêu hồn Long Xà có thể giải thích được. Nghệ Phong cho rằng Quái lão đầu ẩn giấu hắn rất nhiều chuyện, ít nhất Yêu Ngọc không thể đơn giản như lời lão nói.
Chậc chậc, có thể hấp thu hồn thể của ma thú cấp bậc lục giai, đây là ma thú đơn giản sao? Chỉ bằng vào điểm ấy, Nghệ Phong đã biết Yêu Ngọc vô cùng kinh khủng. Nghệ Phong hít sâu vào một hơi, có lẽ phải đi tìm hiểu thuộc tính của yêu hồn Long Xà. Nghệ Phong vĩnh viễn không thể nào quên được lần đầu tiên thứ này chạy vào trong khí hải, suýt chút nữa chỉnh hắn chết.
Nghệ Phong cảm giác toàn bộ linh hồn của Tuyết Ma Hổ bị Yêu Ngọc hấp thu không còn chút gì, cuối cùng mới hiểu vì sao Tuyết Ma Hổ phát sinh ra biểu tình kinh khủng như vậy. Nghệ Phong thầm nghĩ nếu tương lai có cơ hội thẩm vấn phạm nhân thì phải bảo Yêu Ngọc đi thôn phệ linh hồn người khác, để xem cảm giác kinh sợ ra làm sao. Dưới nguy hiểm của thôn phệ linh hồn, còn ai không sợ hãi mà nói thật?
Nghệ Phong hít sâu vào một hơi, càng cảm thấy có được Yêu Ngọc đúng là chí bảo, chẳng qua chí bảo này rất nguy hiểm, nếu như nó hứng lên có phải linh hồn của chính mình cũng thôn phệ hay không. Nghệ Phong ngẫm lại cảm thấy rùng mình, thật rất có loại khả năng này.
Lúc Yêu Ngọc thôn phệ xong linh hồn của Tuyết Ma Hổ cư nhiên xoay tít trên không trung, toàn bộ năng lượng trong hư không đều dũng mãnh đi về phía thân thể nho nhỏ của nó. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Nghệ Phong kinh hãi nhìn năng lượng trong hư không đang tràn tới chỗ Yêu Ngọc. Mật độ cỗ năng lượng này cư nhiên đạt tới một trình độ kinh khủng, vây Yêu Ngọc vào trong. Nghệ Phong liếc mắt với Hạ Chỉ Mộng, thì thào lẩm bẩm:
- Yêu Ngọc muốn tấn cấp sao? Nguyên bản nó là ngũ giai cao cấp, chẳng lẽ lần này tấn cấp lục giai?
Nghệ Phong nhìn năng lượng bao vây dày đặc kia, căn bản không nhìn thấy Yêu Ngọc ở đâu. Hắn liền nuốt chửng một viên đan dược, khôi phục chút thể lực nhìn thẳng vào trong hư không.
Oanh...
Trong lúc đám người Hạ Chỉ Mộng đang chờ đợi, một cỗ uy áp toát ra từ đám năng lượng to lớn kia, uy áp này khiến Hạ Chỉ Mộng trừng mắt to:
- Uy áp Vương cấp? Không, còn kinh khủng hơn uy áp Vương cấp. Dường như nó có ngạo khí không thể chống lại.
Cỗ uy áp này vô cùng kinh khủng khiến Nghệ Phong mơ hồ suy đoán trong đó có liên quan tới uy áp của huyết mạch. Ở dưới cỗ uy áp, các dòng xoáy không ngừng xuất hiện.
Hạ Chỉ Mộng vận chuyển đấu khí chống lại cỗ uy áp này, Nghệ Phong cũng vừa mới chống đối lại phát hiện cỗ uy áp đang nhỏ dần, nguyên bản năng lượng đi tới cũng nhanh chóng tiêu tán.
Nghệ Phong sửng sốt, nhìn trân trân vào bóng lưng Yêu Ngọc, trong lòng thoáng hiện một ý niệm:
- Tấn cấp thất bại?
Nghệ Phong thầm nghĩ thôn phệ một linh hồn hoàn chỉnh của ma thú lục giai đỉnh phong, theo lý thuyết không thể thất bại a. Thế nhưng hiện giờ phải giải thích thế nào?
Trong lúc Nghệ Phong còn đang sững sờ, Yêu Ngọc bay thẳng vào lòng hắn, sau đó hai con mắt khép lại, cư nhiên tiếp tục ngủ say. Thế nhưng Nghệ Phong có thể cảm giác từng chút tia năng lượng bên ngoài đang dung nhập vào trong cơ thể Yêu Ngọc.
Nghệ Phong ngạc nhiên nhìn một màn này, thấy ánh mắt nghi hoặc của Băng Hồn và Hạ Chỉ Mộng cũng nhún vai bất đắc dĩ:
- Ta cũng không biết chuyện gì đang xảy ra?
Băng Hồn sửng sốt, trong lòng không khỏi thầm nói: chủ nhân biến thái đã đành, thật không ngờ ma thú của hắn còn biến thái hơn!
Nghệ Phong quay đầu bước vài bước lảo đảo, rút thanh Tiêm Hổ Kiếm ra khỏi người Tuyết Ma Hổ, lợi kiếm vung lên, một viên ma tinh xuất hiện trong tay Nghệ Phong. Nghệ Phong nhìn ma tinh giống như ngọc bích trong tay. Trong lòng không khỏi có chút run run.
Ma tinh lục giai cao cấp a, chậc chậc, nếu như để Tử Âm bán đấu giá sợ rằng sẽ có cái giá trên trời.
Băng Hồn nhìn ma thú trong tay Nghệ Phong, hắn không khỏi cảm thấy hoảng hốt, thật không ngờ bọn họ thực sự tự tay đâm chết một ma thú lục giai. Qua trận chiến này, sợ rằng không ai có trong toàn bộ học viện Trạm Lam có danh tiếng vượt qua bọn họ. Cho dù đệ nhất nhân của Phong Vân bảng cũng phải cúi đầu xưng thần.
Băng Hồn cảm giác chuyện tình chém giết ma thú như vậy hầu như trước đây nghĩ cũng không dám nghĩ tới. Thế nhưng khi ba người bọn họ liên thủ lại sản sinh ra kỳ tích.
Băng Hồn hít sâu vào một hơi, tâm thần trĩu xuống, cảm giác uể oải dị thường, ngồi bệt xuống mặt đất.
Nghệ Phong quay về phía Hạ Chỉ Mộng nói:
- Lần này nàng hỗ trợ rất nhiều, theo lý mà nói khỏa ma tinh phải đưa cho nàng. Thế nhưng ta có trọng dụng, không biết nàng có thể bán cho ta hay không?
Hạ Chỉ Mộng sửng sốt, nàng thật không ngờ Nghệ Phong nói một câu như vậy.
Nghệ Phong thấy Hạ Chỉ Mộng không nói lời nào, tiếp tục nói thêm:
- Đan dược và kim tệ đều có thể, nàng tùy ý nói!
Đối với người vừa mới cứu tính mệnh mình, Nghệ Phong sẽ không keo kiệt với Hạ Chỉ Mộng, thật khó có một lần hắn rộng rãi như vậy.
Hạ Chỉ Mộng nhìn ma tinh trong tay Nghệ Phong cảm thấy đây không phải là vật phẩm của mình. Theo suy nghĩ của nàng, bảo hộ học viên an toàn là trách nhiệm, chẳng qua khi nghe Nghệ Phong nói đan dược và kim tệ tùy ý lựa chọn, nàng mới nhớ tới một loại đan dược liền quay sang Nghệ Phong hỏi:
- Ngươi có Phệ Linh Ma đan không?
Nghệ Phong nhíu nhíu mày, thật không ngờ Hạ Chỉ Mộng cư nhiên biết loại đan dược lục giai như Phệ Linh Ma đan, loại đan dược này đã vượt qua khả năng của y sư bình thường. Muốn luyện chế đan dược lục giai vô cùng khó, quan trọng nhất là đan dược được mệnh danh là ma đan, cho dù y sư cao cấp cũng có thể chưa từng nghe qua. Đương nhiên đối với Tam trưởng lão mà nói, đan dược này hắn không dùng tới, Nghệ Phong thì lại càng không có. Cho tới bây giờ Nghệ Phong chưa từng luyện chế qua ma đan thế nhưng nó được ghi chép trong một quyển Ma đan bảo điển của Tam trưởng lão.
- Không có? Quên đi, ma tinh có trọng dụng thì ngươi cứ dùng!
Hạ Chỉ Mộng cũng không cảm thấy ngoài ý muốn. Tuy rằng ma tinh lục giai cao cấp vô cùng trân quý thế nhưng Hạ Chỉ Mộng cũng sẽ không động tham niệm.
Chẳng qua một câu nói phía sau của Nghệ Phong khiến Hạ Chỉ Mộng dại ra tại chỗ.
- Hiên giờ Phệ Linh Ma đan không ở trên người ta, chậm một chút thời gian rồi đưa cho nàng được không?
Nghệ Phong quay sang nói với Hạ Chỉ Mộng.
Hạ Chỉ Mộng nguyên bản hỏi không ôm hy vọng lại không nghĩ tới có được câu trả lời khẳng định như vậy, Hạ Chỉ Mộng trân trân nhìn Nghệ Phong một lúc, hoài nghi không biết có phải hắn đã nghe rõ ràng hay chưa. Nàng lặp lại một lần nữa nói:
- Ta nói là Phệ Linh Ma đan. Ngươi thật sự có sao?
Nghệ Phong gật đầu:
- Có thể giúp nàng luyện chế ra!
Nghệ Phong vô cùng tự tin với chính mình, tuy rằng cho tới bây giờ hắn còn chưa luyện chế qua ma đan, thế nhưng lấy tiêu chuẩn y sư của hắn, lại thêm Tam trưởng lão tự mình chỉ đạo, vấn đề này không phải là lớn. Chẳng qua hiện giờ thiếu nhất chính là dược liệu, cái này chỉ có thể quay về đế đô để nghĩ biện pháp.
Cùng lắm thì bỏ ra một số tiền lớn để mua dược liệu, một viên ma tinh lục giai cũng đáng để đổi lấy điều đó, cho dù phải tốn bao nhiêu tiền, đối với Hạ Chỉ Mộng đã cứu chính mình, Nghệ Phong sẽ không tính toán chút nào.
Hạ Chỉ Mộng thật không ngờ Nghệ Phong thực sự có, nàng đứng sững sờ tại chỗ không nói gì, theo suy nghĩ của nàng, người bình thường chưa chắc đã nghe qua được thứ này.
- Hắn biết thật nhiều!
Đáy lòng Hạ Chỉ Mộng đánh giá Nghệ Phong.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.